Tô Nhược Thủy hỏi tại sao lại là tôi cái đồ bỏ đi, tôi không hề giận, bởi sớm đã thành thói quen, hơn nữa giọng cô rõ ràng không phải kiểu khinh bỉ giống Bào Văn, cô ấy chẳng qua là học cách xưng hô giống Bào Văn.
Đầu tôi quay đi thật nhanh, muốn có kế sách vẹn cả đôi đường nhưng tôi căn bản đang bế tắc.
Tôi rất muốn nói cho Tô Nhược Thủy biết, bảo cô ấy biết điều một chút, chớ phản kháng, tôi sẽ không đụng vào cô ấy, chúng tôi cùng nhau nghĩ cách rời khỏi đây.
Nhưng tôi nhanh chóng bỏ ý nghĩ này, bởi vì tôi đoán trong phòng nhất định có máy quay, Hoàng Tam không thể nào thật sự để mặc tôi như vậy, hắn khẳng định đang giám sát tôi.
Nghĩ tới đây, tôi liền không nghĩ nữa, đúng lúc này Tô Nhược Thủy cũng vùng vằng ngồi dậy, cô mở cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm, dường như muốn kếu cứu.
Sau đó tôi liền nhào người về phía cô động tác nhanh chóng quyết liệt, một phát đã nằm trên người cô.
Tôi lấy bóp vào cổ cô ấy, đồng thời dùng ánh mắt ra ám hiệu, nếu dám động đậy, tôi sẽ giết chết cô.
Tô Nhược Thủy không kiên cường giống như Bào Văn, cô lập tức luống cuống, nhìn tôi rồi lắc đầu, tỏ ý sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Tôi đè cô ấy xuống, cảm nhận cơ thể mềm mại mà kích thích của cô, cả người tôi nóng như lửa đốt, sinh ra một luồng kích thích theo bản năng, nó thậm chí đã cứng lên chạm vào đùi của Tô Nhược Thủy.
Tôi tự cắn vào đầu lưỡi mình để bình tĩnh lại. Sau đó liền ôm lấyTô Nhược Thủy vào lồng ngực.
Cô ấy nghĩ rằng tôi muốn "ăn" cô ấy, bắt đầu vùng vẫy lần nữa, còn tôi chỉ cố tỏ ra dáng vẻ đang khống chế cô, Tô Nhược Thủy đương nhiên đã bị đè xuống, cơ thể mềm nhũn, cô nhanh chóng bị tôi kéo vào phòng vệ sinh.
Tôi cố ý làm như vậy, vì cảm thấy trong phòng vệ sinh chắc sẽ an toàn, sẽ không có sự theo dõi.
Sau khi vào phòng vệ sinh, tôi liền ôm chặt lấy cô, dùng bàn tay to khỏe bịt miệng cô, sau đó dùng ngón tay cái đặt trên miệng của mình, động tác ra hiệu cho cô ấy hãy im lặng
Tô Nhược Thủy là một cô gái thông minh, cô nhìn ra tôi có lời muốn nói, cộng thêm sự sợ hãi, nên không phản kháng nữa, cô liền chớp chớp đôi mắt to, ra hiệu tôi có ý gì thì mau nói đi.
Tôi liền viết chữ cho cô ấy xem, tôi nói: Không phải tôi thèm muốn cơ thể chị, là tôi bị ép, ông chủ Hoàng phái tôi tới đây, ông ta muốn tôi ngủ với chị, còn phải quay video lại, nếu tôi không làm theo, ông ta sẽ đánh chết tôi. Trong phòng nhất định có máy quay, vì thế tôi mới kéo chị vào phòng vệ sinh, để giải thích cho chị.
Tô Nhược Thủy nhìn tôi hoài nghi, dường như không hề tin tưởng, tôi tiếp tục viết chữ nói: Tôi cần thiết phải lừa chị sao, nếu thật sự muốn làm chuyện đó, thì với bộ dạng của chị lúc nãy, tôi đã sớm cởi hết đồ của chị rồi.
Má cô ửng hồng, trên khuôn mặt xuất hiện vẽ đẹp ma mị, khiến tôi không nhịn được liền tự liếm đôi môi nứt nẻ của mình
Cô ấy nhanh chóng viết chữ hỏi tôi: Vậy chúng ta nên làm gì? Hay là tôi báo cảnh sát?
Tôi viết chữ nói: Chị muốn hại chết tôi à? Bên ngoài bây giờ nhất định đang có người của Hoàng Tam canh giữ, chúng ta chỉ có thể giả vờ làm chuyện đó, quay video lại, phải lừa gạt để vượt qua cửa ải này trước, cứu chị ra ngoài.
Tô Nhược Thủy vội vàng dùng tay che lấy ngực, sau đó kiêng dè nhìn tôi, hỏi: Cậu muốn ngủ với tôi? Tôi sẽ không đồng ý đâu.
Vẻ đẹp kiều mỵ của Tô Nhược Thủy thật hấp dẫn, tôi vội vàng nhìn qua chỗ khác, tiếp tục đánh chữ nói: Không phải, chúng ta chỉ là giả vờ thôi, quay một cái video giả, lừa gạt để vượt qua cửa ải này.
Cô liền hiểu ra nhưng vẫn có chút do dự, tôi trợn mắt nhìn cô ấy, chỉ tay bên ngoài, ý muốn nói nếu cô không đồng ý thì chúng tôi đều phải chết.