Đêm Nay Có Kịch Hay

Chương 150: “Tài xế xe tải là người của cô.”  




Hắn lại sờ sờ cái mũi, ánh mắt lay động, đỏ mặt nói: “Chuyện đó, rất xin lỗi, chỉ là tôi quá quan tâm em gái nên mới bị người ta lợi dụng, cái thằng Hùng Tử đó đã bị tôi trói lại rồi, lát nữa tôi dẫn cậu đi xem, cậu muốn xử lí thế nào cũng được.”



Vốn dĩ tôi rất ghét người đàn ông mặt sẹo này, nhưng giờ lại cảm thấy hắn cũng không phải là người xấu, rất trượng nghĩa, cũng là người hiểu lí lẽ.





Phải biết là có một số người không nói lý, cho dù biết bản thân sai cũng tuyệt đối không xin lỗi một kẻ vô danh tiểu tốt như tôi, chứ đừng nói đến đền bù cho tôi, không tiếc đánh cược mạng sống để cứu tôi. Hơn nữa nhìn hắn cũng khá đáng yêu, khác hẳn ấn tượng trong quá khứ.





Tôi không kiềm được mà có thiện cảm với hắn, nói một tiếng cảm ơn. Nhìn sang chiếc xe tải, tôi nói báo cảnh sát đi, tiện thể gọi xe cứu thương tới. Triệu Côn Bằng nói báo cảnh sát thôi, còn gọi cấp cứu thì thôi, anh ấy có thể tự mình xử lí vết thương.



Tôi không đồng ý, anh ấy bị thương không nhẹ. Mặt sẹo lúc này nhấc tay nói: “Việc này tôi có kinh nghiệm, nếu các cậu đồng ý, tôi sẽ gọi người đến đón tiện thể mang hộp cứu thương qua.”



Triệu Côn Bằng cũng không khách khí nói: “Vậy cảm ơn cậu.”



Mặt sẹo lập tức gọi người qua đón, tôi và Triệu Côn bằng nghỉ ngơi ở vệ đường rồi báo cảnh sát. Chờ hai tiếng sau mọi việc được xử lí xong, mặt sẹo sớm đã băng bó xong vết thương của Triệu Côn Bằng.



Sau khi cảnh sát rời đi, mặt sẹo hỏi chúng tôi định đi đâu? Tôi nhìn Triệu Côn Bằng, anh ấy nói: “Vốn định đi Lật Thủy, nếu không phải do cậu tìm Trần Danh kiếm chuyện, Tam gia vẫn muốn để cậu ta sống ở Nam Kinh.”



Mặt sẹo vội xua tay nói: “Yên tâm, tôi tuyệt đối không gây phiền phức cho Trần Danh.” Nói xong hắn xoa xoa tay, cười đáng khinh nói: “Chúng ta cũng coi như từng sống chết có nhau, chuyện lúc trước chúng ta không nói đến nữa, sau này mọi người đều là bạn bè.” Anh ấy vừa nói vừa làm động tác mời chúng tôi lên xe, nói đưa chúng tôi quay lại Nam Kinh.



Anh ấy thẳng thắn như vậy, tôi đương nhiên cũng rất thích. Tục ngữ có câu nhiều bạn bè sẽ có nhiều lối đi, bây giờ thứ tôi thiếu nhất chính là bạn bè, hơn mữa chỗ dựa sau lưng mặt sẹo cũng rất lớn, có thể trợ giúp tôi.



Sau khi lên xe tôi nói: “Anh thật sự muốn làm bạn với tôi sao? Anh cũng thấy đấy, tôi có rất nhiều kẻ thù.”



Mặt sẹo cắt ngang nói: “Không sao, tôi bảo kê cho cậu.” Nói xong sắc mặt anh ấy đột nhiên trầm xuống, sắc mặt thay đổi còn nhanh hơn lật sách, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hơn nữa, tôi muốn xem xem rốt cuộc là kẻ nào muốn lợi dụng tôi đối phó với cậu. Mẹ nó, đùa giỡn bố mày như khỉ, xem tôi chơi chết nó đây.”



Tôi hiếu kì hỏi: “Hùng Tử không khai ra à?”



Mặt sẹo gật đầu, vẻ mặt ghét bỏ nói thằng nhóc đó chỉ là đồ hèn nhát, nhưng không hiểu sao lại kín miệng như vậy, nhất định không chịu khai ra ai là kẻ đứng sau sai khiến. Em gái tôi bị hắn mê hoặc thành đứa ngốc, bảo vệ hắn làm tôi cũng không dám đánh Hùng Tử, nếu không hắn đã sớm khai ra rồi.”



Đối với em gái của mặt sẹo, tôi thật sự không dám khen tặng, cũng không muốn nói nhiều. Mặt sẹo ngượng ngùng nói: “Em gái tôi từ nhỏ bị tôi nuông chiều làm hư, suy nghĩ ngây thơ, luôn muốn giúp đỡ cái tên Hùng Tử đó, cậu đừng để ý nhé.”



Tôi vừa muốn nói chuyện thì điện thoại báo tin đến, mở ra xem, hóa ra là Bào Văn gửi cho tôi một đoạn video. Trong đoạn video là cảnh em gái tôi cùng vài bạn học vui vẻ ăn cơm nói chuyện, nét mặt hồn nhiên vô tư.







Trong lòng tôi hoảng hốt, muốn hỏi Bào Văn muốn làm gì. Cùng lúc đó cô ta gọi tới, tôi bắt máy phẫn nộ gào lên với cô ta: “Bào Văn, nếu cô dám động đến em gái tôi, tôi liều mạng với cô!”







Bào Văn lạnh lùng nói: “Xem ra tình hình của cậu cũng rất tốt, tôi còn tưởng sau vụ tai nạn đó cậu sẽ sợ đến nói không ra lời chứ.”







Tôi trầm giọng nói: “Tài xế xe tải là người của cô.”







Bào Văn cười lạnh: “Đúng vậy, không chỉ tài xế xe tải là người của tôi mà Hùng Tử cũng là người của tôi. Tôi vốn định cho cậu chịu chút đau khổ, không ngờ lại có kẻ có mắt không tròng dám cứu cậu. Vậy tôi sẽ cho người đâm chết hắn, để xem còn ai dám cứu cậu!”