Chẳng trách có người từng nói "phụ nữ là diễn viên trời sinh."
Tôi liếc nhìn người cô ác độc, cụp mắt xuống, trong đầu liên tục suy nghĩ. Mặt sẹo đứng trước mặt tôi, nói: "Mày làm tổn thương em gái tao, mày nghĩ tao nên xử lý mày như nào thì thích hợp? Chặt hai tay của mày hay cắt lưỡi mày?”
Tôi đáp: "So với chuyện này, tôi càng muốn biết người đứng sau anh là ai hơn."
Mặt sẹo khẽ cau mày, hắn nói là không hiểu tôi nói gì. Tôi kêu hắn đừng giả vờ nữa, không có người đứng sau sao hắn dám uy hiếp Vân Tam Thiên?
Nghe thấy vậy, mặt sẹo cười lạnh, nói: "Mày nghĩ tao muốn thông qua mày để đối phó Vân Tam Thiên?"
Tôi không nói gì, nhìn biểu hiện của hắn không giống như nói dối, tôi nghĩ chẳng lẽ mình đã đoán sai? Tên mặt sẹo nói tiếp: "Mày nghĩ nhiều rồi, tao uy hiếp Vân Tam Thiên chỉ vì muốn cảnh cáo cậu ấy, đừng có xen vào chuyện này. Hơn nữa, muốn biết chuyện nhà họ Vân không có gì khó, dù sao tao cũng không phải loại đầu gấu bình thường."
Nói đến đây, tên mặt sẹo khá là đắc ý, còn Hùng Tử vẻ mặt vênh váo, cao ngạo nói: "Anh trai tao là con trai nuôi của Yêu Kê, nếu bàn về vai vế trong giới, là người tài xuất chúng trong thế hệ trẻ. Đến Dương Phàm Khôn cũng phải nể mặt anh tao."
Tôi bảo mà, mặt sẹo sao lại ngông cuồng như vậy, thì ra là bản thân cũng có vốn liếng. Mặc dù không biết Yêu Kê là ai, nhưng nghe giọng điệu của bọn hắn cũng biết không hề đơn giản.
Tôi lạnh lùng liếc nhìn bộ mặt sùng bái của Hùng Tử, nghĩ bụng nếu tôi đã đoán sai, vậy Hùng Tử với cô gái độc ác kia đã lợi dụng mặt sẹo trút giận cho bọn họ. Rất có thể đây là khổ nhục kế mà mặt sẹo không hề hay biết.
Nghĩ tới đây, tôi kích động đang định nói ra. Hùng Tử hình như biết tôi muốn nói cái gì, đột ngột đá một phát vào lưng tôi. Miệng vết thương rách toạch làm tôi đau đến mồ hôi chảy đầm đìa. Tôi rên rỉ, đau đớn không thốt nên lời. Hùng Tử tàn nhẫn nói: "Anh, nói nhiều với nó như vậy làm gì? Tên này rất xảo quyệt, có khi là đang kéo dài thời gian. Tuy nó không có chỗ dựa vững chắc gì, nhưng ngộ nhỡ Vân Tam Thiên vẫn muốn cứu nó, gọi điện báo cảnh sát thì phải làm sao?”
Mặt sẹo trầm ngâm rồi nói: "Em nói đúng, các cậu, mang rìu đến cho tôi. Hôm nay tôi phải chặt đi tay của tên nhóc này. Dám xúc phạm em gái tao, tao sẽ cho cánh tay của mày tàn phế luôn."
Tôi còn muốn nói gì nữa, Hùng Tử lại một đá vào người tôi, tôi không nhịn được nữa, đau khổ hét lên, cắn răng trừng mắt nhìn Hùng Tử. Sau đó một tay sờ vào trong túi, lúc mặt sẹo cầm rìu, từ từ ngồi xổm xuống. Tôi nhanh chóng nâng người lên ném một nắm bột vôi vào mắt hắn.
Mặt sẹo che mắt hét lên, lùi lại vài bước, chiếc rìu trong tay rơi xuống đất. Một màn này xảy ra quá nhanh, thế nên tất cả mọi người đều không kịp phản ứng. Tôi nhặt chiếc rìu, nhịn đau lao về phía hắn ta. Vốn muốn thừa dịp bất ngờ, chơi chiêu đánh giặc thì bắt tướng trước. Ai ngờ tôi chưa kịp xông tới chỗ mặt sẹo đã bị Hùng Tử đạp cho một cước bay ra xa.
Đàn em bên cạnh mặt Sẹo lập tức khống chế tay chân không cho tôi động đậy. Hắn ta đứng dậy tức giận đá một cước vào bụng tôi. Sức lực lớn, làm tôi cảm thấy bụng tôi như bị đá thủng rồi.
Hùng Tử văng tục mẹ nó, nói rằng vừa nãy tám phần là tôi giả bộ đáng thương, để tránh bị trói, tạo cơ hội đánh lén bọn hắn.
Tôi không còn sức để nói, đổ mồ hôi khắp người. Mặt sẹo nhặt rìu lên, sắc mặt dữ tợn, tôi nghĩ mình không còn cơ hội mở miệng nữa rồi.
Trong lòng hoảng hốt, lẽ nào về sau tôi sẽ trở thành người tàn tật cụt tay sao?
Vào lúc chiếc rìu chuẩn bị rơi xuống, tôi nghe thấy một âm thanh quen thuộc hô "dừng tay". Động tác trên tay mặt sẹo ngừng lại, tôi nhìn theo hướng phát ra tiếng nói thì thấy Tô Nhược Thủy đang ôm một cái chai thuỷ tinh đi đến. Cô ấy trông thật xinh đẹp, buộc tóc đuôi ngựa, mặc váy dài màu hồng, chân đi đôi giày trắng nhỏ, xinh đẹp mà không mất đi khí chất, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Tô Nhược Thủy đứng yên cách đó không xa, nhìn thấy tôi, đôi mắt ngập đau lòng. Cô ấy phẫn nộ trừng mắt nhìn mặt sẹo, nói: "Dám bắt nạt em trai nhỏ của tôi, để xem hôm nay tôi xử các người thế nào!"
Mỹ nữ tức giận, luôn luôn có nét quyến rũ làm cho người ta không thể giận nổi. Mặt sẹo cũng vậy, hắn ta nghe xong lời này, buồn cười nói: "Cô có thể xử lý tôi thế nào?”