Cố Hành Chi ngồi thất thần trước ngự án, tấu chương mở ra thật lâu cũng không nhìn vào mắt chữ nào.
Tần Qua vừa trở về sau ba ngày huấn luyện binh mã ở ngoài thành, sắp xếp một chút lập tức chạy vào cung, kết quả vui vẻ biến thành giận dỗi, bởi vì hắn đứng ở Ngự Thư Phòng một lúc lâu mà bé ngoan nhà hắn vẫn không phát hiện ra hắn.
"Suy nghĩ gì thế?"
Giọng nói từ tính của nam nhân đột nhiên vang lên bên cạnh, Cố Hành Chi hoảng sợ, cầm lấy tấu chương ném hắn: "Sao huynh đi đường mà không phát ra tiếng nào vậy hả?"
"Ta đã đến một lúc lâu rồi." Tần Qua xụ mặt, càng thêm oán giận, ôm Cố Hành Chi ngồi xuống.
Cố Hành Chi thở dài: "Ta chỉ đang lo lắng cho Trường An, đệ ấy đã rời đi hơn một tháng, không biết tình huống hiện tại thế nào, từ nhỏ đến lớn đây lần đầu tiên đệ ấy rời khỏi ta đến nơi xa như thế..."
Tần Qua vừa nghe đến tên của Cố Trường An liền lập tức ê răng, sắc mặt càng thúi: "Có Phượng Thiên Y ở đó thì em lo lắng gì chứ, Tiểu Vương gia đã lớn như vậy rồi, em cũng đừng nhọc công nhớ thương như lúc nhỏ nữa."
"Tần Qua, ta chỉ còn một người thân duy nhất." Cố Hành Chi cảm thấy bất đắc dĩ, từ khi hai người mở lòng, Tần Qua không che giấu dục vọng chiếm hữu như trước đây nữa, khiến y giận không được cười cũng không xong.
"Không phải em còn Tình ca sao?" Tần Qua bất mãn hừ hừ.
Mặt Cố Hành Chi có hơi nóng, khuỷu tay theo thói quen chọt hắn một cái, khẽ nói: "Nói bậy gì đó."
Tần Qua nheo mắt lại, vẻ mặt trở nên vô cùng nguy hiểm: "Chẳng lẽ bé ngoan còn có vài Tình ca khác sao?" Hắn nói xong, cái tay bắt đầu không an phận.
"Đừng nói bậy, Tần Qua đừng nghịch, tấu chương vẫn còn... Ưm... Tần Qua..." Cố Hành Chi ngăn được bàn tay vói vào cổ áo lại không ngăn được phía dưới, bàn tay nóng ấm xuyên qua quần lót mỏng đi thẳng đến giữa hai chân, lỗ *** non mềm bị vải dệt cọ xát đến tê ngứa, khoái cảm không ngừng dâng lên.
"Bé ngoan có biết mấy ngày chúng ta không gặp rồi không? Ta thật sự rất nhớ em, em cũng nhớ ta có đúng không, phía dưới bắt đầu ướt rồi này." Tần Qua vùi đầu trên cổ Cố Hành Chi ngửi ngửi mùi hương của y, sau khi lòng bàn tay cảm giác được ướt át thì hắn không tiếng động nhoẻn miệng cười, hai ngón tay cách quần lót phát họa hình dáng mép ***, làm quần lót càng thêm ướt đẫm.
"Ba, ba ngày..." Cố Hành Chi rũ mi khẽ run, phát ra tiếng thì thầm gần như không thể nghe thấy, trong lòng y cũng nhớ Tần Qua, tim mềm nhũn, cơ thể cũng mềm theo, cái tay đang ngăn cản Tần Qua cũng chậm rãi buông lỏng, ngược lại còn vịn cánh tay Tần Qua.
Trái tim Tần Qua cũng sắp tan thành nước, nâng cằm Cố Hành Chi rồi bắt đầu liếm lên khuôn mặt bóng loáng của y, liếm đến khắp mặt y đều là nước miếng.
Cố Hành Chi nhắm hai mắt, cảm nhận được đầu lưỡi ướt nóng đang tới lui tuần tra khắp nơi, hô hấp dần dần hỗn loạn, đợi đến khi đầu lưỡi liếm đến cánh môi, môi mỏng lập tức ngoan ngoãn hé ra, run rẩy vươn ra lưỡi mềm quấn quýt cùng đầu lưỡi hắn, hơi thở nam nhân cùng nhiệt độ từ đầu lưỡi truyền đến trong lòng, thân thể y vì thế mà run lên.
Trái ngược với Tần Qua thô lỗ trước kia, bây giờ hắn cực kỳ kiên nhẫn liếm mút đầu lưỡi y, sau đó khẽ chạm vào hàm trên trơn mềm, mút lấy nước miếng trong miệng nhỏ nuốt vào bụng, bàn tay to cởi bỏ từng lớp quần áo, kéo áo xuống làm lộ ra vai cổ bóng loáng cùng mảng lớn lồng ngực trắng nõn, đầu v* hồng hào tiếp xúc với không khí lạnh rất nhanh cứng lên, ngón tay đầy vết chai bắt đầu ngắt nhéo, bé con mẫn cảm trong ngực bắt đầu run rẩy, trong mắt nam nhân hiện lên ý cười, tay bao lấy đầu v* bắt đầu đánh vòng xoa nhẹ.
"Ưm..."
Cố Hành Chi rên lên một tiếng, hai mắt mở to, mơ hồ đối diện với ánh mắt nóng bỏng của nam nhân, trong bụng nhỏ bỗng bùng lên ngọn lửa, đốt cháy làm miệng lưỡi y khô khốc, Cố Hành Chi không khỏi ôm chặt cổ nam nhân mút lấy nước bọt tỏa ra hương vị nam tính của hắn, nước bọt của hai người không ngừng tràn ra khóe miệng, chảy dọc theo cằm xuống ngực, bị nam nhân bôi trét toàn bộ lên trên ngực y.
"Bé ngoan thật ngọt." Ngay lúc y thở không nổi nữa thì Tần Qua mới buông ra, liếm sạch nước bọt trên khóe miệng y.
"Không cho, nói, nói như thế..." Cố Hành Chi hé mở đôi môi đỏ thở nhẹ gấp gáp, hai mắt bao phủ sương mù mông lung trừng hắn, trên mặt nhiễm màu hồng xinh đẹp.
"Được, được, hôm nay bé ngoan nói gì Tình ca cũng nghe theo." Tần Qua hiếm khi dễ nói chuyện như thế, hôn mấy cái trên mặt y, đẩy ngã y nằm xuống ghế, cúi người ngậm lấy vạt áo y, thả đầu v* đang nấp bên trong ra khỏi vạt áo, vươn đầu lưỡi khiêu khích viên trái cây đỏ hồng bên trên.
"Tần... Tần Qua..." Cố Hành Chi ngửa đầu thở dốc, khó nhịn vặn vẹo thân thể, tay cắm vào tóc nam nhân.
"Được được được, Tình ca lập tức làm bé ngoan thoải mái." Tần Qua biết y thích được chơi chỗ này, liếm mấy cái lập tức ngậm lấy núm vú bắt đầu hút mút, vừa hút vừa dùng đầu lưỡi đâm chọc, chơi đến khi người dưới thân run rẩy không thôi, liên tục phát ra tiếng thở dài mềm nhẹ.
Cố Hành Chi cảm thấy Tần Qua hôm nay dịu dàng hiếm thấy, nhịn không được rũ mắt nhìn hắn, đúng lúc nhìn thấy hình ảnh nam nhân ngậm đầu v* mình bú liếm, hô hấp nghẹn lại, thẹn thùng nhắm hai mắt, sau khi mất đi thị giác, thân thể càng nhạy bén với khoái cảm, trong lúc nhất thời khiến y sướng đến mức muốn vứt bỏ xấu hổ mà lớn tiếng rên rỉ, nhưng y vẫn cắn môi nhịn xuống, nhịn đến thái dương ướt đẫm một lớp mồ hôi mỏng.
Tần Qua vừa nhìn thấy dáng vẻ thoải mái nhưng phải kiềm nén này của y thì *** bự phía dưới trướng đau muốn hung hăng ** y, nhưng nhớ đến một loạt hành vi quá đáng của mình gần đây thì đành nhịn xuống, muốn dịu dàng một chút bồi thường cho bé ngoan nhà mình.
Tần Qua đổi sang mút đầu v* bên kia, tay một đường đi xuống xốc áo choàng lên mò vào quần lót.
Cố Hành Chi theo bản năng muốn khép chân nhưng lại kẹp trúng cái tay kia.
"Hành Chi ngoan, mở chân ra để Tình ca sờ cho em." Tần Qua ngẩng đầu hôn lên cái cằm ướt đẫm mồ hôi của y, dịu dàng nói.
"Tần Qua..." Cố Hành Chi mềm giọng nỉ non, cánh mũi mấp máy mở hai chân ra, phối hợp nam nhân cởi quần lót ra.
"Ngoan lắm." Tần Qua khen thưởng hôn lên núm vú đỏ tươi sưng lớn, sau đó đứng dậy đặt một chân y lên vai mình, đỡ chân kia đạp lên trên ngự án, thu hết hạ thể mê người của y vào đáy mắt.
*** nhỏ phía dưới nhếch lên cao, lỗ *** động tình bắt đầu khép mở phun ra không ít nước trong suốt, chất lỏng đó theo kẽ mông chảy xuống dưới lỗ đít non mềm, cái miệng nhỏ phía dưới cũng bắt đầu thèm thuồng nhẹ nhàng mấp máy. Hầu kết Tần Qua giật giật, nhìn chằm chằm chỗ đó không rời mắt, lỗ *** dường như cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hắn, lại phun ra một luồng nước.
"Không cho nhìn."
Cố Hành Chi không mở mắt cũng biết hắn đang làm gì, mặt đỏ đến nóng bừng, duỗi tay muốn che lại phía dưới.
Tần Qua bắt lấy tay y, đặt ở bên miệng liếm láp từng ngón tay, sau đó hôn dọc theo cánh tay đến nách.
"Ưm... Tần Qua, huynh đừng nghịch!"
Cố Hành Chi ngứa ngáy vừa muốn khóc vừa muốn cười, mở mắt ra tức giận trừng hắn, hai cánh tay quấn lên cổ nam nhân tránh cho hắn làm bậy.
"Hành Chi, lúc em trừng mắt thật là xinh đẹp." Tần Qua ngây ngốc nhìn y, toét miệng cười.
Cố Hành Chi hoảng hốt, ánh mắt tránh né nhìn sang hướng khác, đôi môi đỏ không tự giác khẽ cong lên.
"Hành Chi cười rộ lên càng xinh đẹp hơn." Tần Qua nói rồi hôn lên khóe môi khẽ nhếch lên kia, thỏa mãn thở một hơi, hai ngón tay phía dưới cũng chậm rãi đút vào lỗ *** ướt nóng.
"Tần, Tần Qua..." Cố Hành Chi khẽ thở dốc, vật lạ chui vào làm đôi mắt y ẩm ướt, cánh tay siết thật chặt, cả người càng áp sát vào nam nhân hơn.
"Bé ngoan, nào, giúp Tình ca cởi quần áo." Tần Qua hôn lên miệng y, khẽ nói.
Cố Hành Chi cắn môi nhẹ nhàng 'ừm' một tiếng, buông cánh tay ra, cái tay run rẩy nắm lấy vạt áo hắn, ngón tay trong lỗ *** bỗng nhiên thọc vào rút ra, mông thịt mẫn cảm cũng bị bàn tay to nắm lấy xoa nắn không ngừng, cơ thể mềm nhũn suýt chút nữa không giữ được nút áo, làm vài lần mới cởi được một nút áo đầu tiên.
"Bé ngoan tiếp tục nào." Tần Qua thấy y cởi được một nút sau đó không động nữa, dáng vẻ cắn môi khó nhịn, hắn cười nhẹ thúc giục, ngón tay ra vào lỗ *** càng nhanh hơn, cái miệng nhỏ kia đã sớm tràn ra đầy đủ chất lỏng, cứ cắm vào như thế liền vang lên tiếng 'nhóp nhép'.
"Huynh, huynh đừng..." Cố Hành Chi thở phì phò muốn hắn đừng cử động, nghĩ lại thì còn lâu nam nhân mới nghe theo mình, y không khỏi nhẹ nhàng trừng hắn liếc mắt một cái, cố gắng ổn định lại tiếp tục cởi quần áo hắn.
Dường như Tần Qua vốn không muốn để cho y thuận lợi cởi đồ hắn, không ngừng dùng tay đâm thọc vào nơi mẫn cảm trong lỗ ***, ngón tay cái ấn mạnh lên hột le, thỉnh thoảng còn lấy móng tay gảy một chút, làm cho người dưới thân rưng rưng lắc đầu nói không muốn, tay đang cởi áo cũng biến thành nắm lấy không buông.
"Tần Qua, Qua... Đừng... Ưm... Ngừng lại..."
Khoái cảm tê dại kéo dài không ngừng khuấy đảo trong cơ thể, ngay cả một câu nói của Cố Hành Chi cũng bị phá vỡ thành mảnh nhỏ, y khó chịu vặn vẹo thân thể muốn tránh né bàn tay to làm mình tức giận kia, kết quả tay nam nhân cứ như bám chặt vào đó trốn thế nào cũng không thoát.
"Tình ca xoa xoa *** dâm cho em, bé ngoan có thoải mái hay không?" Tần Qua cười xấu xa nhìn khuôn mặt tuấn tú ửng hồng mê loạn của Cố Hành Chi, rút ngón tay ra khỏi cơ thể rồi áp bàn tay đầy vết chai lên trên, bắt đầu xoa nắn vừa mạnh vừa nhanh.
"Đừng... Đừng chơi như vậy... Tần..." Thân thể Cố Hành Chi chấn động, muốn ngồi dậy nhưng rất nhanh lại ngã trở về, đôi tay vô lực nắm lấy cánh tay nam nhân nhưng vẫn không thể tạo thành chút cản trở nào, bàn tay to dán bên ngoài lỗ *** vẫn chấn động theo ý mình, bàn tay thô ráp xoa nắn làm cái động dâm vừa tê dại vừa thoải mái, nhưng bên trong *** dâm đang ngứa ngáy lại không được an ủi, bụng nhỏ trống rỗng căng trướng, từng luồng nước dâm không ngừng trào ra ngoài, thoải mái cùng khó chịu đan xen tra tấn y muốn phát điên.
"Ha, rõ ràng Hành Chi rất thích chơi kiểu này, nước *** xối ướt hết tay Tình ca rồi này." Tần Qua nói, bàn tay di chuyển ngày càng nhanh, tất cả kỹ thuật luyện đao luyện thương từ nhỏ đều dùng hết lên người phía dưới, xoa nắn nơi riêng tư lầy lội phát ra tiếng 'nhóp nhép' dâm đãng.
Cố Hành Chi bất lực cắn môi thở dốc, đôi mắt to đỏ ửng trào ra nước mắt sung sướng, da thịt lộ ra bên ngoài đều ửng hồng mê người, thân thể không ngừng run rẩy theo động tác của nam nhân, cảm giác căng trướng ở bụng nhỏ không ngừng chất chồng, không biết qua bao lâu, y trợn to mắt nặng nề rên lên, cảm giác căng trướng hòa vào lượng lớn dịch dâm mất khống chế trào ra ngoài biến thành khoái cảm nhẹ nhàng vui sướng, *** nhỏ không được an ủi cũng bắn ra, cái tay đang siết chặt lấy cánh tay nam nhân căng chặt, sau đó lại mềm mại rũ xuống ngự án.
"Tình ca có lợi hại không, chỉ mới xoa như thế mà đã có thể làm bé ngoan sướng đến mức *** nhỏ và *** n*ng cùng nhau cao trào." Tần Qua nhìn lỗ *** ướt nhẹp vẫn đang run rẩy, đôi mắt sáng lên giơ bàn tay dính đầy nước đến trước mặt Cố Hành Chi như dâng vật quý.
Đầu óc Cố Hành Chi vẫn đang hỗn loạn mơ mơ màng màng, vừa nhìn thấy liền lập tức xấu hổ đến tỉnh táo lại, nghĩ đến bản thân mình đã mẫn cảm đến mức chỉ bị bàn tay xoa chỗ kia đã cao trào, y lập tức xấu hổ buồn bực muốn rút chân lại cách xa Tần Qua một chút.
Tần Qua vội vàng đè hai đùi y lại, dùng *** bự cương cứng đâm đâm lỗ ***, tủi thân nhíu mày: "Được được được, ta không nói nữa, Hành Chi đừng đi, em thoải mái nhưng Tình ca vẫn đang khó chịu đây."
Sau khi cao trào, thân thể Cố Hành Chi mẫn cảm đến không thể tưởng tượng, lỗ nhỏ cách quần cảm nhận được độ cứng quen thuộc lại sinh ra cảm giác ngứa ngáy khó chịu, động tác giãy giụa cũng nhỏ lại, y trừng mắt nhìn khuôn mặt ngu ngốc muốn chết của Tần Qua, nhịn không được duỗi tay tát nhẹ một cái lên mặt hắn.
Tần Qua bị đánh nhưng rất vui vẻ, thò mặt tới nắm lấy cái tay kia đặt trên quần áo của mình: "Bé ngoan tiếp tục cởi quần áo cho Tình ca có được không?"
"Vậy huynh không được lộn xộn nữa." Cố Hành Chi liếc mắt nhìn hắn một cái, thấy hắn thật sự thành thật liền cởi quần áo cho hắn, không có người nào đó quấy rối, hai lớp quần áo rất nhanh đã rơi xuống lộ ra thân thể cường tráng màu đồng, y chỉ mới thoáng nhìn một chút đã không nỡ dời mắt, bị một thân cơ bắp xinh đẹp này làm cho thân thể trống rỗng.
Tần Qua thấy y thích dáng người mình, đắc ý không thôi, cầm tay y đè lên giữa háng mình: "Còn quần nữa!"
Cố Hành Chi bị một khối nhô lên phình to kia làm cho ngượng ngùng không thôi, hô hấp hỗn loạn, tay run rẩy chậm rãi cởi quần hắn xuống.
*** bự đầy gân xanh không còn trói buộc nhảy ra ngoài, đầu khấc to bự cà cà lên mép ***, lỗ nhỏ mẫn cảm bị thiêu đốt hút vào một chút.
Tần Qua bị kích thích da đầu tê dại, nhịn không được lập tức thọc đầu *** vào trong.
"Thật lớn..." Cố Hành Chi suýt thở không ra hơi, ngón chân hoảng hốt cuộn tròn cả lên.
"Ưm... thật chặt, cái lỗ nhỏ này ** nhiều năm như thế vẫn không lỏng..." Tần Qua mát xa hột le, cúi người đè lên người Cố Hành Chi, *** bự đẩy ra từng lớp thịt mềm chậm rãi cắm hết cả cây vào, gậy th*t được *** dâm chặt khít bao bọc, sướng đến mức toàn bộ lỗ chân lông trên người cũng nở ra.
"Câm miệng... Ưm... Đừng nhúc nhích..." Cố Hành Chi khó chịu nhíu mày, ôm vai nam nhân nghỉ ngơi trong chốc lát nhưng cảm giác trướng đau phía dưới vẫn chưa tan biến, khóe mắt nhìn thấy nam nhân nhẫn nhịn đến mồ hôi đầy đầu, trong lòng mềm nhũn.
"Được chưa?" Tần Qua cảm giác được thân thể phía dưới không còn căng chặt nữa, thở phì phò hỏi.
Cố Hành Chi vòng cánh tay lên cổ nam nhân, nhẹ nhàng cọ mặt mình lên sườn mặt ướt đẫm mồ hôi của nam nhân, khẽ nói: "Huynh động đi."
"Hành Chi, em thật tốt, ưm... Thật chặt, Tình ca sướng muốn chết..."
Tần Qua mút thật mạnh lên hầu kết y một cái, *** bự nhẫn nhịn đã lâu bắt đầu từ từ đưa đẩy, lúc nông lúc sâu, chăm sóc từng chỗ mẫn cảm bên trong vách ***.
"Tần Qua..."
Cố Hành Chi híp đôi mắt to ngập nước khẽ rên như mèo con, không biết cái tên ngu ngốc này sao hôm nay lại có thái độ săn sóc khác thường như thế, nhưng loại khoái cảm ôn nhu gãi đúng chỗ ngứa này thật sự khiến người ta trầm mê, cả người y sướng đến mềm nhũn ra, lỗ *** không khống chế được chảy nước càng ngày càng nhiều, càng ngày càng khát cầu cắn chặt nhóc con lợi hại kia.
"Hôm nay hình như bé ngoan có vẻ vô cùng nhiệt tình, có phải thích Tình ca chơi em như vậy không?" Tần Qua bị tiếng rên rỉ của y làm trái tim ngứa ngáy khó nhịn, ngậm lấy vành tai mềm mại biết rõ còn cố hỏi, giọng nói khàn khàn từ tính khiến người trong lòng ngực lại run rẩy một trận.
Cố Hành Chi không muốn nói dối nhưng y cũng không nói ra miệng mấy lời nói trắng trợn như thế được, mím môi siết chặt lỗ *** một chút, rước lấy cú đâm thọc tàn nhẫn không khống chế được của nam nhân, y bị cắm đến rùng mình.
"Hành Chi càng ngày càng dâm, còn biết chủ động cắn Tình ca..." Tần Qua cười xấu xa, cố ý giảm tốc độ đâm thọc, nhéo mông thịt y dùng sức xoa nắn.
"Câm miệng... Ưm, đừng như vậy..." Cố Hành Chi xấu hổ buồn bực nghiêng đầu, *** mềm đã quen với tiết tấu nóng nảy của nam nhân làm sao chịu được tốc độ cọ xát chậm rãi như thế này, lỗ *** vừa ngứa vừa tê không ngừng chảy nước, khiến cho toàn thân y khó chịu không thôi.
"Vậy Hành Chi muốn Tình ca làm sao đây?" Tần Qua dùng chóp mũi cọ gương mặt và cổ y, khiến y sợ ngứa vặn vẹo không thôi, cái tay đang nhéo mông thịt đâm vào lỗ đít bị nước *** xối ướt nhẹp, xoa nhẹ vài cái rồi bên ngoài cửa động rồi cắm vào một ngón tay thô to vào, ngựa quen đường cũ bắt đầu sờ đến khối thịt mẫn cảm đang nhô lên.
Cố Hành Chi mím môi rên lên, lỗ đít bị xâm chiếm khiến đôi mắt y phủ một tầng hơi nước, cả người càng thêm ngứa ngáy, y xoay đầu lại nhìn nam nhân, ánh mắt khẽ động đã nói lên tất cả.
"Bé ngoan đừng chỉ nhìn mà không nói lời nào, em không nói làm sao Tình ca biết được?" Tần Qua rất là vô tội, nhưng *** bự và ngón tay lại cùng lúc ra vào nghiền nát điểm n*ng, dùng sức khơi lên dục vọng của Hoàng Đế nhà mình.
"Khốn, khốn nạn..." Cố Hành Chi thở gấp gáp, phía dưới ngứa đến da đầu tê dại, cánh tay quấn chặt lấy nam nhân, thân thể thả lỏng vặn vẹo muốn nương theo cọ xát thân thể nam nhân để dễ chịu một chút, nhưng nam nhân nảy lên ý xấu cách xa không cho y chạm vào, y khó chịu đến mức nước mắt rưng rưng tràn ra khỏi khóe mắt, toàn thân càng thêm đỏ bừng.
"Bé ngoan?" Tần Qua vặn hông dùng *** bự quấy loạn *** n*ng ướt nhẹp, đè thấp giọng nói dụ dỗ y.
"Ưm... Khốn nạn... Dùng, dùng sức đi..." Cuối cùng Cố Hành Chi cũng bại trận, nức nở gầm nhẹ, hai mắt ẩm ướt thẹn thùng nhắm tịt, khóe mắt đỏ vô cùng.
"Thần tuân mệnh." Tần Qua đạt được mục đích nhướng mày, một tay đè lại sau eo bắt đầu hung hăng đưa đẩy, đâm đến thân thể mảnh khảnh đong đưa trước sau không ngừng, tóc tai chật vật rơi xuống một nửa, mỗi một cú nắc đều đâm thẳng vào nơi sâu nhất trong lỗ ***, một lòng muốn đit nơi đó thành cái động nhỏ, ngón tay trong lỗ đít cũng đè lên điểm n*ng không ngừng đâm thọc, bị vách thịt chặt chẽ siết đến phát đau.
Cố Hành Chi mở đôi môi đỏ không tiếng động rên rỉ, vẻ mặt có chút mê loạn, khoái cảm tê dại dưới háng như thủy triều cùng lúc dâng lên trong lòng, cơ hồ muốn nhấn chìm y, bàn chân mềm mại gập lại quấn lấy vòng eo nam nhân cọ xát vài cái nhưng rất nhanh lại vô lực buông thỏng xuống ngự án.
"Cắn thật chặt, thoải mái hay không, có phải bé ngoan sướng muốn chết rồi không?" Tần Qua liếm bên gáy y trầm giọng cười hỏi, càng ra sức giã vào *** non ướt mềm.
"Ưm, Tần Qua..." Cố Hành Chi thoải mái ưỡn ngực, hai mắt rưng rưng mê ly, giọng nói ngày thường lạnh lùng giờ đây lại vô cùng ngọt ngào quyến rũ.
"Hành Chi, em chính là hồ ly tinh biến thành người cố ý tới dụ dỗ ta."
Hai mắt nam nhân đỏ lên, *** bự phát điên không khống chế được nữa, cơ bắp toàn thân đều dùng sức nổi lên, nhìn qua giống một con dã thú đang phát cuồng, người dưới thân bị *** đến đầu óc mụ mị, mông vểnh trắng nõn bị động tác hắn đè dẹp lép, cặp chân dài đong đưa run rẩy.
Đừng, đừng mà...
Cố Hành Chi dường như chìm vào trạng thái chết lặng, nước mắt không ngừng tràn ra khóe mắt, môi đỏ phí công hé ra nhưng không phát ra chút âm thanh nào, tay ôm nam nhân cũng vô lực trượt xuống, một cánh tay rơi xuống bên tai, cánh tay còn lại rũ trên ngự án, không biết bị ** như thế bao lâu, bụng dưới đột nhiên nổi lên cảm giác căng trướng quen thuộc, *** nhỏ bị bụng hai người chèn ép đến đỏ rục bắt đầu run rẩy phun ra tinh dịch.
Tử cung vẫn luôn nhắm chặt nhân lúc cao trào trở nên thả lỏng đột nhiên bị đụng vào mở ra, Cố Hành Chi trợn to hai mắt, lỗ *** bị đâm thọc điên cuồng co rút phun nước, đầu *** to bự nhân cơ hội này chui vào, cùng lúc y lên đỉnh cũng bắn vào tinh dịch trắng đục nóng hổi.
"Hô... Bé ngoan giỏi quá, lại ăn hết tinh dịch của Tình ca rồi." Tần Qua thở dài một hơi, ngậm lấy một bên núm vú đứng thẳng, *** bự nửa mềm bắt đầu thong thả đưa đẩy trong lỗ ***, kéo dài cao trào vui sướng cho cả hai.
Cố Hành Chi sức tàn lực kiệt nhắm hai mắt, không ngừng điều chỉnh hô hấp hỗn loạn của mình, thân thể mẫn cảm sau cao trào dưới sự an ủi thoải mái của nam nhân mà nhũn ra, thật lâu sau y mới giơ tay vỗ vỗ cái đầu to trước ngực.
"Ưm, sao thế?" Nam nhân không ngẩng đầu lên, ngậm lấy đầu v* nhỏ âu yếm không buông.
"Dậy, huynh nặng quá." Thân thể Cố Hành Chi run rẩy, mở mắt ra nhìn về hướng khác, cố gắng khiến giọng nói vững vàng, nhưng đôi mắt ngập nước vẫn làm lộ cơn xấu hổ của y.
Tần Qua không tiếng động nhếch miệng, cũng không trêu y nữa, đứng dậy kéo quần áo lại chỉnh tề cho y, lưu luyến rút *** bự ra, đỏ mắt nhìn lỗ *** mê người không ngừng trào ra tinh dịch trắng sữa mình mới bắn vào, hắn không thèm rửa sạch phía dưới mà cứ thế mặc quần lót vào cho y, sau đó ôm người vào trong ngực ngồi dựa vào trên ghế.
"Vẫn chưa rửa sạch..." Cố Hành Chi cảm giác phía dưới không ngừng chảy ra tinh dịch, đỏ mặt nhẹ giọng nói.
"Không rửa sạch, giữ lại bên trong để Hành Chi sinh con cho Tình ca." Tần Qua nhướng mày.
Mặt Cố Hành Chi bỗng chốc đỏ bừng, tựa vào vai hắn khép chặt mắt lại, cặp lông mi giống như cánh quạt run rẩy không ngừng, Tần Qua nhìn đến bật cười.
"Tần tướng quân có thể đi rồi, trẫm còn phải phê tấu chương." Cố Hành Chi nghiến răng nghiến lợi nói, mở mắt ra lạnh lùng trừng người nào đó cười đến rất khó coi, y không nhận ra bộ dáng quần áo xốc xếch trừng người này của mình có bao nhiêu đáng nhiêu.
"Được được, ta không nghịch nữa, lăn lộn nửa ngày như thế không mệt hay sao mà còn phê tấu chương?" Tần Qua tháo phát quan của y xuống làm mái tóc đen xõa ra, cưng chiều xoa xoa đầu y, thấy y xoay đầu vẻ mặt không vui thì dở khóc dở cười: "Vậy em dựa vào lòng ngực ta nhắm mắt lại nghỉ ngơi đi, ta sẽ đọc tấu chương cho em, sau đó em ra quyết định để ta viết vào, không cho phản đối."
Cố Hành Chi há miệng thở dốc, muốn nói gì đó lại bị Tần Qua trừng mắt nhìn, sau đó Tần qua liền đại nghịch bất đạo ấn đầu y vào lồng ngực rắn chắc, y giãy giụa vài cái cũng không tránh được, dứt khoát thả lỏng thân thể nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tần Qua hôn lên tóc y, cầm một quyển tấu chương bắt đầu đọc, hắn đọc xong thì người trong lòng ngực sẽ lười nhác phản hồi vài câu, cứ như vậy mà phê duyệt tấu chương, sau đó lại không thấy người trong ngực có động tĩnh nữa, Tần Qua khép sổ con lại, cúi đầu nhìn gương mặt tuấn tú đang ngủ say trong ngực, khóe miệng không khống chế được cong lên, giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve trên khuôn mặt bóng loáng một trận, sau đó đứng dậy ôm y vào căn phòng phía sau Ngự Thư Phòng rồi đặt y lên giường lớn mềm mại.
Còn một bàn tấu chương bên ngoài kia à, Tần tướng quân tỏ vẻ hắn thật sự không phải là một tên quê mùa chỉ biết giơ đao múa kiếm, hắn vừa giúp vợ nhỏ phê tấu chương vừa đắc ý dào dạt nghĩ, quả nhiên chịch vợ nhỏ mệt mỏi thì em ấy sẽ không rảnh nhớ đệ đệ nữa, nhưng Tần tướng quân lại đắc ý không được bao lâu.
- --
Cố Hành Chi vừa mới tỉnh ngủ rửa mặt chải đầu xong đã nhận được tin hoàng đế vừa mới đăng cơ của Nam Cương ngự giá thân chinh cử binh mã đến sát biên giới phía Nam, y lập tức triệu tập quần thần nghị sự, cuối cùng quyết định ba ngày sau Tần Qua sẽ dẫn binh xuất chinh, chờ quần thần đi hết, Cố Hành Chi vẫn luôn giả vờ bình tĩnh mới bắt đầu hoảng hốt, đôi mắt đỏ hoe ngồi trên ngự án ngẩn ra không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
"Bé ngoan đừng buồn, Tình ca đi mấy tháng xử lý xong tên nhãi ranh Nam Cương kia sẽ lập tức trở về bên cạnh em." Tần Qua đau lòng muốn chết, quỳ gối trước ngự án nắm lấy bàn tay trắng nõn không ngừng hôn lên, nghĩ đến một mớ lộn xộn mà Nam Cương gây ra, trong mắt hắn lập tức nổi lên sát khí. Những năm gần đây hắn trấn thủ ngoài Nam Cương, đầu năm cũng đã dẹp loạn một phen, mặc dù hắn và Hành Chi chung đụng thì ít xa cách thì nhiều nhưng mỗi năm luôn có thể hồi kinh ở lại mấy tháng, đặc biệt là lần thắng trận mới đây có thể làm cho hắn yên tâm ở bên cạnh Hành Chi lâu hơn, ai ngờ tân Hoàng Đế Nam Cương lại đột nhiên gây khó dễ.
Cố Hành Chi nhìn nơi khác, đôi mắt không có tiêu cự, trong lòng vẫn đang ê ẩm, đột nhiên sinh ra chút suy nghĩ tùy hứng.
"Tần Qua."
"Hửm?"
"Ta muốn đến phủ Tướng quân ở ba ngày."
"..."
Tần Qua hít sâu một hơi, vẫn không nhịn nổi kéo y xuống khỏi ghế dựa đè trên mặt đất hôn một trận.