Đêm Định Mệnh

Chương 15: Nhà lớn lại xảy ra chuyện




Anh thấy ba mẹ nhưng lại lướt qua họ như người vô hình.

" Thấy người lớn mà không biết chào hỏi à?"

Ba anh nói:

" Dạ con chào ba, mẹ " cô cuối đầu chào.

Còn anh vẫn cứ giữ nguyên phong thái ấy.

" Đúng là đồ mất dạy..."

" Ông nói ai đó?"

" Nói đến như vậy rồi mà còn không hiểu sao " mẹ kế anh nói thêm vào.

" Hai người dạy tôi được ngày nào chưa mà bảo tôi mất dạy."

" Chỉ có ông nội mới có quyền nói câu đó với tôi thôi."

Ba chồng cô tức giận đưa tay tát anh một cái nhưng cô phản ứng nhanh nên đỡ giúp cho anh.

___Chát _ _

Cái tát vang lên khắp ngôi nhà.

Ông nội đang đi xuống cầu thang cũng chứng kiến.

" Mày đang làm cái trò gì vậy hả?" Ông hô toáng lên.

Mọi người ở trong nhà thấy có tiếng động thì đều chạy xuống xem.

" Có chuyện gì vậy ông nội??"

Mọi người trong nhà hỏi.

"Mày quá đáng lắm rồi, ai cho mày đánh cháu dâu của tao chứ??"

" Sao ba đánh em dâu sao??" Anh chồng cô hỏi.

" Ông đang làm cái gì vậy hả??"

Hạc Dư anh ấy tức điên lên nắm chặt lấy cổ áo ba chồng cô.

Mẹ kế anh thấy vậy thì lại can ngăn.

"Chị có bị làm sao không?"

Phùng Ngưu Yến em dâu cô hỏi thăm cô.

" Ôi trời ơi, mặt chị xưng lên rồi kìa.."

"Tuệ Tuệ của ông, có đau lắm không con.?"

" Dạ, con không sao."

Ngoài mặt nói như vậy nhưng cô đau đến nỗi ôm mặt không buông.

Vì cái tát đó ba chồng cô đã lấy lực rất mạnh để đánh chồng cô vì ông không ưa gì anh cả. Nhưng không ngờ người bị đánh lại là cô.

Cô vì thấy anh và ba đang giằng co cô đến can ngăn:

" Thôi anh, đừng.."

Anh nhìn cô.

" Anh nghe lời em, chúng ta về thôi."

Cuối cùng anh cũng buông tay ra.

" Chúng ta về " anh nói với giọng rất tức giận.

" Ông à chúng cháu xin phép về trước." Cô nói:

Ra xe anh chạy nhanh về nhà.

Hai người đi lên phòng.

Anh kéo tay cô ngồi xuống giường.

" Lại đây anh xem."

" Xưng hết lên rồi.."

" Em không sao đâu.."

" Xưng phồng lên như vậy mà không sao cái gì."

Anh bôi thuốc cho cô.

Về phía ông nội.

Ông tức giận mắng ba chồng cô không tả tơi.

" Thằng Hoắc Du đưa ông với Ngưu Yến sang nhà anh chị dâu mày."

" Dạ ông nội."

Sau khi bôi thuốc anh trò chuyện với cô một lúc.

" Em có còn đau không."

" Không em không có bị gì hết chỉ là tát bình thường thôi mà."

..."Thời còn đi học em đánh nhau còn đau hơn...

gấp ba lần."

" Em hay quá ha, chuyện hôm trước tôi còn chưa tính sổ với em đấy."

" Thôi mà chuyện hôm trước bỏ qua đi."

Anh đưa tay sờ mặt cô

" Tại sao em lại đỡ cho anh vậy?"

"Thì em là vợ của anh mà, thấy anh bị đánh không lẽ người làm vợ như em lại đứng nhìn."

" Anh xin lỗi và cảm ơn em."

Rồi anh hôn nhẹ lên trán cô.

Như muốn xoa dịu.

Bỗng dưới nhà có tiếng chuông.

" Là ai vậy?"

" Để anh xuống xem."

" Ừm."

Hạch Trân cũng nghe tiếng chuông nên xuống mở cửa trước.

Mở cửa ra.

" Ông nội...."

" Hạch Trân......"

Cả hai đều bất ngờ khi nhìn thấy nhau.

" Ông nội đến chơi." Hạc Dư nói.

" Còn có cả Ngưu Yến sao?"

"Anh à chị dâu đâu rồi.?"

Anh nhìn lên phòng.

" Vậy em lên thăm chị dâu được không.?"

" Ừm."

" Ông nội à có chuyện gì vậy?"

Ông không nói gì mà hướng mắt về phía Hạch Trân đang đứng tỏ ý muốn hỏi anh về sự hiện diện của cô ấy.

Anh ngầm hiểu nên cũng trả lời luôn.

Cô ấy chỉ ở đây một thời gian rồi đi.

" Em lên phòng của mình đi, để anh nói chuyện với ông."

Hạch Trân:" Em biết rồi.." Cô ấy lủi thủi đi lên lầu trong lòng rất buồn. Dường như cô ấy đang cảm nhận được sự ghẻ lạnh của người cô ấy thương yêu nhất.

Trên phòng của vợ chồng cô.

Cốc _ cốc _ cốc...

" Ai đó?"

" Là em nè chị dâu..."

" Ngưu Yến phải không?"

" Dạ là em đây, em vào phòng được không?"

" Ừm em vào đi."