Con trai thôi nôi ông bà nội về nước chơi với cháu hẳn nửa năm đến thằng bé 1 tuổi rưỡi ông bà mới lưu luyến bay sang hàn.
Lại nói Nhật Minh chết sống không chịu sang hàn ở, cậu có quan điểm rõ ràng, anh người Việt thì ở Việt cần gì đi hàn, ở đây có công việc lo gia đình qua đó đi về hai nước mệt mỏi.
Do mẹ cậu người HÀN muốn về quê hương sống thời gian, ba chồng theo bà cùng đưa bà nội đi qua bên tiện bề chăm sóc.
Bé Vũ 2 tuổi đi lớp mầm, bé ngoan, thông minh lanh lợi như ba nó, ai cũng muốn nựng cặp má phúng phính hai hai má đồng tiền thừa hưởng từ ba Minh.
Một ngày đẹp trời bé Vũ bị ba nó thẳng tay ném sang cho ông bà ngoại còn đặt ý nghĩa cao cả:
“ Vũ ngoan, con sang nhà bà ngoại chơi ngoan, ba với mẹ đi công chuyện 4 ngày sẽ về đón con nhé.”
“ Ba Minh đi chơi vui nha, Vũ đến bà ngoại đây….”
Ông bố nào đó hít hít mũi bai bai con trai trong sự vui vẻ, thâm tâm nhộn nhạo….
Trở về nhà kéo cô vợ đang ngủ say vì đêm qua bị hành cho ngất xỉu còn đang mơ màng.
Linh tỉnh ngủ nhìn 2 chiếc vali cô hết hồn tưởng mình đang mộng du, sau xác định hai chiếc để đồ vi vu của hai người, Linh tá hỏa nài nỉ không đi được không?
Ông chú không nghe vác cô vợ lên vai kéo theo hai vali đi ra sân bay ra Mũi Né tận hưởng chuyến du lịch 3 ngày 4 đêm…..
Đêm đầu đến nơi ăn uống, đi dạo một vòng trở về khách sạn Minh ôm vợ cùng chơi xếp hình, ba ngày sau cậu tha cho vợ chơi, tắm biển, ăn uống, hai vợ chồng coi chuyến đi này bù đắp cho tuần trăng mật bỏ lỡ năm ấy.
Đêm cuối ở lại Mũi Né hai người lại lao vào nhau, tình cảm mãnh liệt như thủa ban đầu.
Sáng hôm sau họ trở trở về thành phố với công việc của mỗi người……
Dự kiến chung sau chuyến đi 1 tháng Linh phát hiện mình trễ kinh nguyệt, linh cảm xấu cô mua que test về 2 vach to như sân bay làm cả người Linh uể oải.
Vũ mới 2 tuổi mẹ lại có thêm em bé, Linh chán nản vài ngày, cô còn tính sắp tới đi cấy que tránh thai, không ngờ một thiên thần khác đến nhanh thế.
Nhật Minh một hôm đi làm về Linh ỉu xìu đưa cây thử thai cho cậu.
– Anh xem đi, Vũ còn nhỏ mà mình đã có thêm em rồi, em đã nói anh đừng phóng túng mà có nghe đâu, giờ tội anh hai.
Trái với vẻ mặt lo lắng của vợ, Nhật Minh cầm cái que thử mặt sung sướng nói:
– Có thì đẻ không lẽ bỏ.
– Em có nói bỏ đâu, em là thương anh cả Vũ còn nhỏ quá.
– Vũ đi lớp rồi, em có thêm bé em không vướng bận, mình thương Vũ nhiều hơn là được.
– Thì phải thế chứ làm sao.
Đêm ba Minh ôm hai mẹ con nằm ngủ cố tình khoe chiến tích làm mẹ Linh tức giận nói không ra lời, em Vũ chưa hiểu chuyện gì cứ tưởng ba Minh đan khen em, miệng cứ toe toét cười.
“ Anh Vũ sướng lắm nha được lên chức anh cả đến rồi, sau là phải thương em biết chưa…”
“ Ba Minh … yêu ba Minh…”
“ Em thấy không, anh cả nói yêu ba Minh nè, chứng tỏ anh nỗ lực quá chuẩn.”
“ Ngồi đó mà phổng mũi, em có thai rồi anh kìm chế đi, sinh em bé lại tính….”
Đang vui hớn hở bị tạt gáo nước lạnh tỉnh cả ngủ, anh chồng già khi này mới biết mình tự đào hố chôn mình.
Bầu lần 2 Linh không vất vả nhiều, Minh chăm sóc cô chu đáo hơn cả lần đầu, 9 tháng 10 ngày qua đi thiên thần thứ hai được ra đời.
Lần này vẫn là bé trai, ba Minh đặt tên em Nguyễn NHật Triệu, cả hai em bé tên đều họ cùng tên đệm của mẹ Linh làm tên.
Từ ngày có bé thứ hai ba Minh không dám thường xuyên ở nhà chơi, công việc chồng chất, ba đi sớm về khuya có lần anh cả Vũ thắc mắc hỏi sao ba cứ đi uống rượu về khuya thế.
Ba Minh chỉ kịp giải thích ba đi tiếp khách hàng, Linh ở nhà trông em út không đi làm được cô biết chồng làm làm chủ tịch, giàu có, gánh nặng đè lên đôi vai người đàn ông.
Hàng đêm cô chỉ biết động viên chồng cho anh đỡ mệt nhọc, Nhật Minh trên công ty gặp nhiều khó khăn không nói cho vợ biết sự cô lo lắng.
Có hôm đi tiếp khách hàng đến 2, 3 giờ sáng để ký kết hợp đồng, cứ tưởng gia đình êm ấm mãi không có chuyện xảy ra.
Ba ngày trước, ba Minh dặn ba mẹ con ở nhà ba đi ra Hà Nội gặp đối tác 1 tuần sẽ về, Linh không nghĩ nhiều, cô sáng đưa anh lớn đi học, về nhà dọn dẹp nhà cửa trông con.
Bẵng đi chồng cô công tác tới ngày thứ 6 thì điện thoại cô reo lên có người gửi tin nhắn.
Tóc tai chưa kịp cột, bé Triệu khóc đòi mẹ Linh vừa ôm con vừa mở xem tin nhắn.
Loảng xoảng!!!!!!
Cô mở ra chỉ thấy hình ảnh chồng cô trên người không mảnh vải che thân nằm ôm một cô gái trên giường.
Dòng tin dưới ảnh mới khiến cô chết điếng người, trên tay còn ôm con trai, cô ngã ngồi xuống sàn nhà, điện thoại tin nhắn vẫn đến, chuông kêu không ngừng.
Linh bình tĩnh nhặt lại máy cô đọc xem những tin vừa đến, trong đó có một đoạn ghi âm, cô mở ra lọt vào tai từng tiếng thở dốc của đàn ông. Giọng nói của đôi nam nữ trong đoạn ghi âm khiến Linh muốn thôi miên tai mình, cô không muốn nghe. Tiếng nói chuyện, tiếng thở dốc đấy là chồng cô.
“ Minh anh có yêu em không?”
“ Anh có yêu vợ ở nhà không?”
…….
“ Sao anh không trả lời em.”
“ Em hỏi quá nhiều.”
“ Anh nói dối vợ anh ra đây công tác anh không sợ cô ta biết?”
“ Tập trung vào, việc nên hỏi thì hỏi, việc không nên tốt nhất cô không cần lên tiếng.”
…..
“ Anh lừa vợ anh mấy tháng nay không cảm thấy áy náy?”
……
“ Bang!”
“ Anh đánh tôi, anh không sợ tôi nói cho vợ anh?”
“ Bang”
“ Tôi cảnh cáo cô tốt nhất đừng động đến vợ tôi không đừng trách tôi vô tình.”
“ Chủ tịch Nhật Minh, anh không nói cho vợ mình công ty anh gặp khó khăn, mấy dự án không có lợi nhuận, anh không phải theo mấy người chủ đầu tư đi tăng 2 mới gặp tôi sao? Đàn ông như anh tưởng giữ mình lắm, cùng một giuộc cả thôi.”
“ Hừ… Cô nói thế nào cũng được, tôi không làm gì cô tôi sợ gì?”
“ Anh thật bỉ ổi, đạo mạo quân tử hóa chỉ vỏ bọc.”
“ Cô biết thế sao còn bám dưới hầu hạ tôi?”
“ Anh….”
________________
Linh khóa máy ngồi ôm con trai khóc, chồng cô không ngủ với cô ta nhưng anh……..!!!!!
Ngày hôm sau Nhật Minh về nhà, Linh coi như không biết chuyện gì, cô muốn nhìn xem chồng mình có áy náy, có nghĩ đến ba mẹ con cô không. 1 Tuần tiếp theo vợ chồng chuyện thân mật không xảy ra, Minh đi làm qua đêm không về đến ba buổi.
Nhịn không được nửa đêm các con ngủ hết rồi chông cô mới say khướt mở cửa đi vào. Linh ngồi ngồi trên ghế chờ Minh bước vào nhà.
– Anh đi với anh sếp nào mà say khướt vậy?
– Anh đi uống vài chén với anh đối tác mới ký kết xong.
– Đi ở quán karaoke phòng kín.
Nhật Minh nghe hết lời nháy mắt tỉnh rượu nhìn Linh xem cô thái độ, làm cậu ta thất vọng rồi, cô nghĩ cả tuần nay, cô tội tình gì phải buồn, hai người không còn tình cảm có nghĩa đã hết duyên níu chẳng được.
Linh không làm việc mua bán lỗ vốn, cô có con trai, về nhà làm cho nhà cũng đủ nuôi hai con lớn.