Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 70: Đêm Thứ Ba (16) Câu Chuyện Của Thiếu Phụ Cô Đơn Lạnh Lẽo Và Hán Tử Thô Bỉ.




"Đúng hơn là tư thế của nữ nhân này không ổn cho lắm. Chúng ta bàn luận một chút, người trong lòng ta... khụ, ta đã thấy, so với người này... khụ, bộ ngực còn to hơn, mông còn vểnh hơn, eo càng nhỏ hơn. Hơn nữa khuôn mặt cũng đẹp hơn của nàng ta nhiều. Nữ tử trong tranh này còn không bằng một đầu ngón tay của nàng ấy...." Lời nói của Hoa Tỷ Thần có hàm ý bên trong, cố ý nói vài câu mờ ám khiêu khích Thư Khuynh Mặc.

Hắn còn cẩn thận lắc lắc bàn tay, giọng điệu khoe khoang: "Đệ xem, tay của ta cũng khá là lớn nhưng mà bầu vú của nàng ấy vừa trắng vừa mềm lại vừa to, một tay của ta không thể bao trùm hết được. Còn cả cái eo của nàng ấy nữa, thật sự quá mềm dẻo, hai cánh tay có thể ôm trọn... Đó mới gọi là thướt tha phóng đãng. Vóc người của người phụ nữ trong sách giống như... cái này gọi là người từng trải rất khó bị bắt chẹt, nếu không phải Vu Sơn thì đều là mây bay!"

Thư Khuynh Mặc không nghe nổi nữa. Cái người mà hắn nói là đẹp hơn nữ tử này chính là nàng còn gì, nhưng cái kiểu khích lệ này càng nghe càng khiến người khác không được tự nhiên. Còn vô cùng xấu hổ. Nàng không được tự nhiên nghiêng đầu: "Huynh đừng nói nữa, lộn xộn cái gì, cả miệng chỉ toàn là... Cái gì mà ngực, mà mông, huynh còn nói ra khỏi miệng được! Chúng ta là người có học thức, lời nên nói... Còn nữa, ta không ngờ là Tỷ Thần huynh có kinh nghiệm phong phú đấy. Không biết đã được chứng kiến bao nhiêu thiếu nữ thướt tha, đã sờ bao nhiêu bộ ngực và eo đây..."

Hoa Tỷ Thần nghe thấy câu cuối cùng nồng đậm mùi ghen tuông, vội vàng bày tỏ lòng thành: "Chúng ta là người có học nhưng cũng là nam nhân! Những lời này nói riêng tư với nhau đâu có sao! Huynh đệ chúng ta đều là người một nhà, ta cũng đâu ba hoa với đệ là đã từng trải với bao nhiêu phụ nữ đâu. Nói chắc đệ cũng không tin, sự thật là, ta mới chỉ gặp một người mà thôi. Không gạt đệ đâu, thật ra đó cũng chính là người mà ta thầm mến. Nàng vượt xa mấy thứ tầm thường xoàng xĩnh kia. Dù ta mới chỉ gặp nàng có một lần, nhưng đệ không biết nàng..."

Nói một nửa hắn liền im bặt. Hoa Tỷ Thần mang bộ dáng giả vờ nghiên cứu sách, hơi nghiêng đầu lại gần Thư Khuynh Mặc, ra vẻ bí ẩn: "Được rồi, không nói nữa. Kiểu chim non như Khuynh Mặc đệ sẽ không hiểu thế nào là cá nước thân mật đâu... Mau đến đây học hỏi một chút, miễn cho sau này đệ gặp được nữ tử mến mộ không bị luống cuống khi lên giường. Theo ta thấy, quyển sách này đang viết câu chuyện về một thiếu phụ vườn không nhà trống, lại gặp được một đại hán thô kệch. Nam nhân phía sau này chắc chắn không phải tướng công của nữ nhân kia..."

Thư Khuynh Mặc đang bị bức tranh trắng trợn kia và đánh giá của Hoa Tỷ Thần với mình làm mặt đỏ tới tận mang tai. Lúc này Hoa Tỷ Thần còn cố tình dựa sát vào nàng để đọc sách. Lúc nói chuyện hắn còn đè thấp âm thanh lôi cuốn lành lạnh, hô hấp nóng bỏng phun lên mặt nàng, khiến cả người nàng không thoải mái...

Nàng sờ lên khuôn mặt hơi nóng của mình. Vốn định mượn cớ rời đi, lúc này nghe thấy Hoa Tỷ Thần khẳng định hướng phát triển của câu chuyện như vậy. Nàng lại không vừa mắt cái bộ dáng kiêu ngạo của hắn, bĩu môi muốn đối nghịch với hắn: "Vì sao chứ? Không phải là huynh vừa nói chưa xem sao? Sao có thể khẳng định nữ từ này là một thiếu phụ mà không phải là tiểu thư chưa xuất giá chứ? Và tại sao nam nhân kia không phải chồng của nàng..."

"Hồi sau là đệ sẽ biết nguyên nhân. Không tin đệ đọc tiếp đi, chắc chắn như ta đã nói... Có muốn đánh cược không?" Hoa Tỷ Thần âm thầm đắc ý vì quỷ kế của mình được thực hiện. Vốn định dùng lời nói kích tiểu cô nương này xấu hổ, hắn đã sớm đoán được nàng sẽ kiếm cớ không nhìn nữa. Lúc này nàng bi khơi dậy tinh thần thắng bại, chắc chắn sẽ xem tiếp với hắn.

"Cược thì cược, ta không tin chỉ bằng một tờ mà huynh có thể đoán được thân phận của bọn họ." Quả nhiên Thư Khuynh Mặc bị mắc lừa, nàng còn chủ động thò tay lật một tờ.



Lúc này, lật một tờ qua thì có hai mặt. Mặt bên phải vẽ người đàn ông cởi áo khoác, toàn thân chỉ còn một cái khố trắng. Hắn ôm lấy nữ tử từ phía sau. Bàn tay to lớn còn kéo một nửa mảnh voan mỏng trên người người phụ nữ xuống. Người phụ nữ bị dọa đến hoa dung thất sắc, khuôn mặt tràn đầy hoảng sợ, miệng hơi nhếch lên như đang muốn cầu cứu.

Cái yếm vốn đang bao lấy đầu vú của nàng cũng không chịu nổi mà lung lay sắp rơi. Bộ vú lộ ra một mảng da trắng tuyết. Đằng sau lớp yếm đỏ là quần lụa mỏng màu tuyết, che đi bộ phận ở bẹn của nàng, như ẩn như hiện. Mà cái vật cứng rắn dưới bụng người đàn ông đang chọc vào thắt lưng của người phụ nữ.

Nội dung của bức tranh bên trái đã phát triển nhanh chóng. Cái miệng rộng của người đàn ông xấu xí đã gặm lên cặp môi đỏ mọng của người phụ nữ. Tay trái còn nhanh nhẹn vói vào trong cái yếm đỏ tươi, cái yếm bên ngực trái bị kéo căng, nhô lên cao hơn ngực phải. Bàn tay to lớn khác của hắn cũng không nhàn rỗi, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của nữ tử, cưỡng ép người phụ nữ mềm mại lại gần hạ thân đang phồng lên khổng lồ dưới lớp khố...

"Đệ nhìn đi, ta đã nói nam nhân này không phải chồng của nữ nhân này rồi mà. Khuôn mặt nàng ấy tràn ngập biểu cảm không tình nguyện!" Hoa Tỷ Thần vừa nói vừa nhanh tay lật sang một tờ khác. Thư Khuynh Mặc không ngăn kịp, hai bức tranh trái phải cực kỳ sống động đã hiện lên trước mắt.

Trên mặt người phụ nữ vẫn còn mang theo vệt nước mắt thê lương. Cả cơ thể bị nam nhân đặt trên bàn đá trong đình viện. Tấm khăn vốn để lau nước mắt trong tay nàng nay đã bị nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn.

Nửa thân thể của nàng trần truồng, váy dài bị xé rách một đường bên cạnh. Vết rách kéo dài lên đến đùi bẹn. Nút buộc của cái yếm trên ngực bị cắt đứt, cái yếm chảy xuống hơn nửa. Nửa bầu vú tuyết trắng đều lộ ra bên ngoài.

Người đàn ông kia đứng bên cạnh bàn đá, khom lưng nằm lên ngực người phụ nữ. Miệng rộng còn ngậm quả anh đào đỏ tươi trên bầu vú tuyết trắng. Khiến bầu vú trắng như tuyết kia bị nắn bóp biến đổi hình dáng. Một bên to lớn khác cũng bị bàn tay lớn màu đồng cổ của nam nhân vuốt ve. Từ giữa kẽ tay hắn còn lộ ra không ít da thịt trắng nõn. Đầu vú màu đỏ vểnh lên bị chen lấn chỉ có thể lặng lẽ vùi vào trong gan bàn tay to lớn, cực kỳ đáng thương!

Cái khố dưới hạ thân của nam nhân cũng bị ném xuống đất, bị vò thành một cục với miếng áo voan mỏng bên ngoài, chen chúc với nhau. Cái cây dài cứng đen tím dưới háng của hắn đã không còn vật nào che đậy. Cao cao vểnh lên tràn đầy sinh lực chĩa vào giữa chân nữ tử. Váy dài bị kéo qua một bên, cái vật màu đen tím kia không gặp một chướng ngại nào cắm thẳng vào hai chân nàng...