Death Note – L: Change The WorLd

L19 – Tiêu huỷ




Một chiếc bát thuỷ tinh chứa đầy những viên đường tinh khiết được đặt trên một chiếc bàn nhỏ. L dùng tay trái nhặt lấy chúng rồi thả từng viên một vào trong miệng.

Có tới năm mươi bộ màn hình đặt trước ghế sofa. Cho tới ngày hôm qua, từng cái trong số chúng đều chiếu tin tức và những đoạn băng giám sát từ khắp nơi trên thế giới, nhưng giờ đã xong việc, tất cả đều bị tắt đi. Chỉ trừ có một cái.

L đang xem một chương trình truyền hình Nhật Bản. Họ đang nói về vụ ly hôn của một gương mặt đình đám trong giới showbiz Nhật.

Ngay khi L quay đầu về chiếc màn hình, những âm thanh hớt hải vang lên từ sau cánh gà. TV đột ngột chuyển qua một cuộc họp báo khẩn cấp được tổ chức bởi Bộ Cảnh sát Nhật Bản. Sau vài lời từ phía đại diện của Bộ, Yagami Soichiro đảm nhận trọng trách phát biểu.

“Chúng tôi vô cùng vui mừng khi thông báo rằng vụ án sát hại hàng loạt tội phạm của Kira đã chấm dứt. Kira sẽ không thể thực hiện thêm một tội ác nào nữa.”

Phòng họp báo rộn lên bởi sự phấn khích, những câu hỏi đổ dồn về ngài thanh tra từ mọi phía.

“Như vậy là chúng ta bắt được hắn rồi sao? Hay Kira đã chết rồi?”



“Ông có thể giải thích Kira giết người như thế nào không?”

“Trả lời bọn tôi đi chứ!”


Với lời tuyên bố mang tính trêu ngươi giới truyền thông đó, Yagami Soichiro kết thúc cuộc họp báo khiến cho giới báo chí nhốn nháo cả lên đòi câu trả lời. Cả phòng họp báo rơi vào hỗn loạn.

L nhìn vào màn hình với sự vô cảm.

“Vậy Kira… không. Light đã chết rồi.”

L nghe thấy có giọng nói vọng lên, nhưng dù có ai khác ở đây thì họ cũng sẽ không nghe thấy được. Nhưng L lại không thấy ngạc nhiên mấy. Bởi vì bóng của một sinh vật kì cục không phải người đã đổ xuống sàn nhà, một cái bóng che đi mất ánh sáng thoát ra từ cánh cửa đang mở. Chỉ có một Tử Thần, vị thần cai quản cái chết có khả năng đi xuyên tường, mới có thể đi vào phòng của L mà không kích hoạt hệ thống báo động.


“Cuốn Tử Ký được mang tới thế giới này bởi ông, một Tử Thần…”. Có hai cuốn Tử Ký nằm trước mặt L. Cậu ta nhặt một trong hai lên rồi đưa vào ngọn lửa trên chiếc nến. Tử Thần Ryuk, dù trông có vẻ bất mãn, lại không ngăn cản cậu ta làm điều đó.

“Aww, ta cứ nghĩ rằng cậu sẽ tìm ra cách sử dụng cuốn sổ cho thú vị cơ. Ta cũng đã kể cho cậu nghe về mọi điều luật trong cuốn sổ và ti tỉ thứ khác rồi.”

“Thú vị… bằng thứ này sao?”, L quay mặt nhìn lên Ryuk. Khuôn mặt cậu phản chiếu trong con mắt to tròn của của ông ta.

“Ta cố tình đánh rơi cuốn sổ này ở thế giới loài người vì Tử Thần Giới của bọn ta nó quá nhàm chán. Ít nhất thì Light đã cho chúng ta được thoả mãn. Ta cũng đã cậu cũng sẽ làm vậy bằng cách tìm ra một cách dùng thú vị nào đó”, Ryuk nói.


“Giết người thì chẳng có gì thú vị cả. Ngoài ra, tôi cũng đã sử dụng cuốn sổ rồi”. L kẹp cuốn sổ vào những kẽ ngón tay rồi mở nó ra. “Tôi đã viết tên mình vào Tử Ký rồi. Đây sẽ là lần đầu tiên và cuối cùng tôi dùng đến nó.”

Dí sát mặt vào cuốn sổ, Ryuk hít ngửi những trang giấy rồi nhìn chòng chọc vào một cái tên.


“Cái tên mà Light muốn biết hơn tất thảy mọi thứ. Ai ngờ cậu lại tự ghi nó vào Tử Ký chứ?”, Ryuk nở một nụ cười rộng đến cả mang tai rồi bật cười khúc khích, những chiếc răng nhọn hoắt của ông ta nhô ra khỏi bờ môi khô cằn.

Với cuốn sổ trong tay, L vẫn ngồi im, như thể cậu ta quên mất rằng có Tử Thần đứng trước mặt.

Ryuk nhìn cậu một hồi lâu, một lúc sau, ông ta vặn cổ theo một cách quái dị và nói.

“Cậu thực sự không định dùng nó sao? Chẳng vui gì cả”. Y hệt những lời mà ông ta nói khi L chết, Ryuk đập cánh bay đi rồi biến mất qua trần nhà.

Và rồi không gian lại rơi vào im lặng. Mắt cậu không rời khỏi cuốn sổ, miệng vẫn cắn móng tay liên hồi.