Đế Vương Tiền Truyện

Đế Vương Tiền Truyện - Chương 136: Phân tách linh hồn, khai mở bản ngã.




Lê Tỉnh định thoát ra khỏi Thiên Địa Tâm Thức, liền rất nhanh nghe một tiếng oanh lớn truyền đến, tiếp đến ngay lập tức một cỗ mãnh liệt kí tràng âm phủ hiện ra.



“ Ta không tin kẻ nào có thể đả bại ta !!!”



Liền ngay lập tức tiến vào một bộ giáp cưỡi ngựa, dưới chân ngựa chiến liền chỉ là thi cốt một dạng, nhưng, hoàn toàn vẫn nghe tiếng hí vang trời đáng sợ truyền đến.



Lê Tỉnh nhíu mày, hắn căn bản không biết tiền bối cao danh quý tính, lớn tiếng hỏi:



“ Ngươi là ai ??”



Hiệp sĩ cưỡi ngựa ngừng lại, chăm chú nhìn Lê Tỉnh, nói:



“ Khà, Hắc Hoàng Tử Edward là ta !”



Edward Hắc Hoàng Tử, Lê Tỉnh căn bản cũng không biết, chỉ nghe tiếng Phong Hạ Mâu truyền đến:



“ Hắn ta là một trong những kẻ cuối cùng trong cuộc chiến trăm năm giữa Pháp Cổ Quốc và Anh Cổ Quốc, 16 tuổi tiến vào cầm quân, 26 tuổi bắt đầu tự chủ chiến dịch, thường được gọi Hắc Hoàng Tử bởi hắn bộ giáp chính là một màu đen trường tồn, căn bản kiếm thuật quá sức nghịch thiên, địch nhân khó tài nào xước được chút sơn giáp.”



“ !!?!?” Lê Tỉnh nghe xong, bỗng dưng cảm thấy có chút nghịch lý, nếu như vậy, tên này vì sao mặc giáp, càng là vì sao mà chết, nhưng, căn bản đều là bỏ qua.



Edward cầm trên tay một cây Trường Kiếm, căn bản là rất nặng nề, chỉ cần nhìn áp lực lên thiên địa không gian khi hắn tung đòn đã rõ.



Lê Tỉnh không có chút nào ý định muốn lấy Amago ra cự, hoàn toàn là chỉ một mực dùng Bích Huyền Lượng Kiếm.



-Xạc !!!!-



Edward nhanh vô cùng nhanh thúc ngựa bứt tốc, lao đến, mãnh liệt chọc một đòn, Lê Tỉnh nhanh chóng đưa Bích Huyền Lượng Kiếm lên chống đỡ, liền cũng bị vài ba bước mạnh cái hụt chân.



“ Hắc Hoàng Tử là không có cái vị gì, xem ta Hắc Kiếm Sĩ !!”



Lê Tỉnh dứt lời, trở về tư thế xuất kiếm, định bụng như cũ một đòn thuấn sát, hắn Bích Huyền Lượng Kiếm trong tay nhanh chóng sáng lên, lòa lên những cái kinh khủng minh văn, khí thế một lần nữa chính là ngút trời.



“ Xuất Kiếm !!!” Lê Tỉnh có thể cảm nhận rõ, từ khi hắn bước vào Phàm vị cao giai, khả năng điều tiết cũng bội phần tốt hơn, có thể bắt đầu đẩy vào Bích Huyền Lượng Kiếm nội công tích súc ra đòn.



Edward hoàn toàn không hề nao núng, hắn nhìn cái kia tình huống, lòng vẫn một mực muốn giết tới, lao thẳng đến Lê Tỉnh vị trí.



-Xạc !!!!-



Xuất Kiếm tung ra, Lê Tỉnh trong một khắc ấy thở phào nhẹ nhõm, nhìn kiếm khí mình đánh ra hủy thiên diệt địa mà hài lòng.



“ Rùa non !” Edward quát một tiếng, thúc ngựa chạy nửa qua cái Thiên Địa Tâm Thức của Lê Tỉnh.



“ Cái vẹo gì ??” Lê Tỉnh có chút không dám tin tốc độ của Edward.



Lượng Kiếm, ấy chính là quy tắc lẫn nhau thu hút, dù vạn dặm hay trước mắt đều chỉ một ý niệm có thể với tới, có thể đem thiên địa rút lại, Lượng Kiếm, ấy là đối với Lê Tỉnh là một đòn không thể tránh né.



Lượng Kiếm thu nạp chính là năng lượng, là bản nguyên của mọi vật, ý nói chính nó là một cái song song tồn tại với thiên địa, đồng dạng là xuất phát của mọi thứ.



Nguyệt Vĩ Hồ rèn nghệ tinh hoa, tất cả dâng cho nàng phu quân, cho Lê Tỉnh, trở thành một cái vũ khí vô cùng uy mãnh, càng là có thật sâu gốc gác, từ từ để cho hắn đào móc đi ra.



Edward chính là đem cái ý niệm kia đạp đổ, thành công né đi Xuất Kiếm.



Hoàn toàn như thuấn tức di động một dạng, oanh tạc như chốn không người, vô cùng lộ ra một vẻ khó ai có thể tin.



Lê Tỉnh trong một khoảnh khắc nhỏ, dường như đã thấu hiểu tất cả.



Musashi là đến từ thế hệ võ sĩ đạo, căn bản lúc nào cũng cương mãnh một lòng một tâm thẳng đứng, không suy chuyển, không cong không vẹo, hoàn toàn là như chính nghĩa một dạng dựng thẳng, kiếm pháp chính là nói đến đạo lý này, vô cùng mạnh mẽ.



Edward là đến từ thế hệ hiệp sĩ, là kẻ phục vụ cho chiến tranh, chiến tranh vốn vô tình, không bên nào rõ ràng đúng sai, hắn kiếm pháp cũng là vô cùng biến ảo, càng thiên về tốc độ, hảo hảo đảm bảo khả năng sát thủ nhất kích tất sát, tiêu diệt đến triệt để quân thù.



Binh pháp Edward nắm, chính là đánh nhanh thắng nhanh.



“ Khà khà, trường kì kháng chiến nhất định thắng lợi, ngươi đánh nhanh thắng nhanh, ta muốn chính là lâu dài lưỡng bại câu thông tiêu hao !!” Lê Tỉnh nói ra.




Một tay ngay lập tức hiện ra Amago Trường Kiếm, tay còn lại một lần nữa giương cao Bích Huyền Lượng Kiếm, Lê Tỉnh hiên ngang hết sức đón người cùng ngựa Edward lao tới.



Hắn thống khổ vô cùng, cả thể xác lẫn tinh thần, bởi rằng nếu nắm trong tay một nguồn hủy thiên diệt địa đòn như vậy, cơ thể bị co kéo đến mức muốn rã ra, ngược lại, chém vào chính mình Thiên Địa Tâm Thức, không đau mới là lạ.



“ Khà khà, hơi tàn của kẻ bại trận, quả thực là một thứ ta rất muốn chiêm ngưỡng !!” Edward cuồng tếu hiện ra.



Hơi tàn trước chết, giống như con chim khi ngã xuống thường cất tiếng hót mê luyến mà đắng cay, hoàn toàn để người nghe có một cảm giác tự trân quý mạng sống của mình, còn đối với Edward, ấy chính là thứ để hắn tự thấy mình mạnh mẽ, tự thấy vui sướng khi đạp kẻ khác dưới chân.



Lê Tỉnh cười nhạt, không đáp, Amago Trường Kiếm múa lên vun vút, nhưng, vẫn là thấy rõ từng điểm khựng lại đau đớn.



Edward vô song đáng sợ lao tới, một đường rõ ràng vô cùng kiếm chém xuyên qua từng lớp kiếm vũ của Lê Tỉnh, càng là lấy đó mạnh mẽ chém vào linh hồn đối phương.



“ Khà khà, kiếm vũ lấy ra làm giáp trụ, ngươi không biết đó chính là ta sở trường sao ??” Edward nói ra.



Xác thực, Hắc Hoàng Tử, người ta gặp chỉ nghe thấy tiếng keng keng kim loại va chạm, không cách nào tìm được một chút âm thanh của lướt, của sượt, cũng như không bao giờ xước sơn của giáp đen.



“ Ta mặc kệ, có một kẻ đã từng nói với ta, kiếm này Bích Huyền Lượng Kiếm là vương kiếm, xuất ra chỉ có thể là ngay thẳng chém đến, không thể tránh né, dù ngươi có tồn tại qua đòn đầu tiên, đòn hai, đòn ba vẫn như cũ đem ngươi trấn áp !!!” Lê Tỉnh gào lên.



Phong Hạ Mâu bên ngoài dĩ nhiên trông thấy bên trong sự tình, càng là rõ ràng tình huống của mấy cái linh hồn này, sắc mặt lộ ra một chút biến hóa, nói:




“ Hai linh hồn của tên này đang từng điểm cách xa nhau ra, gốc rễ bám trụ trên cơ thể cũng đã dần không còn chung đụng, phảng phất ý chí hai kẻ đã không còn là một, nếu để tình huống như này xảy ra, ta không chắc hắn nhục thể có thể hay không chịu đựng.”



“ Lục tỉ, ngươi phải giúp Tỉnh ca !” Phong Lục Vu nói ra.



“ Không thể, có một lý do ta tin thí nghiệm này thành công mà chưa nói với hắn, đấy là hắn ý chí quá mức sắt đá, linh hồn trâu chó hơn người bình thường rất nhiều, ta không nói ra, liền cũng bởi sợ hắn tự phụ mà đánh mất ý chí ấy, căn bản, ta không thể thao túng hắn tâm thức, không thể kéo hai linh hồn trở lại.” Phong Hạ Mâu khó khăn lắc đầu.



Trong giờ phút ấy, Lê Tỉnh triệt để thoát ra khỏi tâm thức của Lưu Kim, có một cái khác ước mơ, có một cái khác định nghĩa về bản thân, không chỉ là một cái thân phận phụ, hắn là kiếm sĩ, là một cái hào hùng kiêu hãnh kiếm sĩ đang trong trận !



Cũng tại lúc ấy, khi cả hai linh hồn không chung một chỗ cắm rễ, khả năng tác động lên nhục thể là lớn hơn, khả năng thao túng và điều khiển của bản thân Lê Tỉnh cũng tốt hơn, ngay lập tức tiếp cận đến căn nguyên của cơ thể này, sức mạnh bạo tăng, trí tuệ đại khai !





“ Ngươi...” Edward có chút không tin, linh hồn đối phương sau khi tiếp nhận hắn đòn chém, hoàn toàn không yếu đi, ngược lại còn thêm phần rõ ràng cùng cường đại.



“ Ta không phải là vương, kiếm ta không phải vương kiếm, nó là...kiếm !!!!” Lê Tinh gào lên.



Nửa cái Thiên Địa Tâm Thức ngay lập tức rút ngắn lại, chính xác là tốc độ của hắn đang bạo tăng, ngay một cái nhún chân cũng khai mở một khoảng lớn không gian.



“ Chết đi !”



Edward thúc ngựa, nhưng, hoàn toàn không phải là bỏ chạy, hắn một mực lao đến trước mặt Lê Tỉnh.



“ Ta không chỉ là Hoàng Tử, cao hơn và trân quý hơn, ta là hiệp sĩ, có chết ngươi cùng đừng mong ta bỏ chạy, danh dự này không thể bị vấy bẩn !!”



“ Ngươi đã chết từ con mẹ nó mấy đời rồi !!” Lê Tỉnh đáp.



Bích Huyền Lượng Kiếm rung lên, Amago Trường Kiếm dưới tác động của Hắc Kim đồng dạng làm theo, phảng phất như hăng máu, muốn lao đến mà tiêu diệt đối phương.



Ngựa dưới chân Edward dần không còn được như trước áp đảo tốc độ, Lê Tỉnh cưỡi Bích Huyền Lượng Kiếm áp sát chính là không chút khó khăn, mọi thứ bắt đầu được an bài, thế trận ngả về cái cuối cùng kết cục.



“ Muốn ta lúc nào cũng đặt tên chiêu thức sao, không, ta không phải là hắn, kiếm là của ta, chỉ có như vậy, ta không cần khẩu lệnh để bắt nó, căn bản ta với kiếm là một !!” Lê Tỉnh giương cao Amago Trường Kiếm, tạo phương ngang đâm thẳng đến vị trí Edward.



Edward vung lên kiếm vũ, liên miên không dứt từng tầng chồng chéo, phảng phất như đã đan thành vật đặc, không cách nào hướng nó xuyên phá đi qua, nhưng, Lê Tỉnh Amago Trường Kiếm chính là đánh gãy những cái này phòng thủ, như một cái hiệp sĩ cưỡi ngựa đích thực đến xiên.



Đúng là đến xiên mà, cầm trường kiếm, chĩa ngang ra, hai ngựa đối mặt nhau, hai người đối diện nhau, lấy đó làm quyết chiến.



-Xạc !!!!-



đồng nhân đấu la...

Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...