Đế Quân

Chương 997: Huyết tế




Cảm giác suy yếu lẫn vô lực lan tràn khắp thân thể, hắn biết mình đã giống như nỏ mạnh hết đà, tuy còn có thể đánh một trận chiến nhưng hậu quả sẽ nghiêm trọng, có thể phải dẫn đến cái chết.



Nhưng nếu buông tha như vậy thật sự không khả năng!



Nhìn Tà Lực đang cố gắng bức ra lực cắn nuốt, trong mắt Thần Dạ lại nổi lên điên cuồng.



- Oanh!



Thiên Địa Hồng Hoang Tháp tản ra ngũ thải quang hoa chói mắt, với thực lực của Tà Lực bảo tháp cũng không thể luyện hóa được hắn, nhưng chỉ cần ngăn cản hành động của hắn hiện tại là quá đủ.



Khoảnh khắc bảo tháp xuất hiện, Thần Dạ kéo theo thân hình trọng thương dùng tốc độ nhanh nhất lao về hướng Tà Lực.



- Ông ông…



Từng đạo năng lượng huyền khí còn sót lại tràn ra, hóa thành lực cắn nuốt thổi quét, thanh mang đại thịnh ngưng tụ thành mũi tên phá không vọt tới.



- Bồng bồng bồng…



Liên tục ba tiếng va chạm trực tiếp oanh tan ba đạo công kích của Thần Dạ, trong mắt Tà Lực càng thêm dữ tợn, hắn làm sao cũng không nghĩ đến thanh niên nhân kia lại có sức chiến đấu mạnh như vậy, đến hiện tại vẫn còn lực tái chiến.



Không giết hắn chỉ sợ hôm nay mình sẽ không có kết cục tốt!



Trong lòng hiện lên ý nghĩ này, Tà Lực bất chấp lực cắn nuốt đang tàn sát bừa bãi trong thân thể, bắn ra nhanh như chớp, tà khí ngưng tụ thành cự chưởng xám trắng hướng Thần Dạ giận dữ đánh xuống.



Lần này Tà Lực tính toán phải đánh nát cả linh hồn của Thần Dạ.



Thần Dạ lại có vẻ cực kỳ bình tĩnh, thẳng tới khi cảm nhận được khí tức tử vong bao phủ hắn mới có hành động.



Nhưng chỉ là một câu nói.



- Tà Lực, Tà Đế Điện không tiếc làm ra động tĩnh lớn như vậy chỉ đơn giản vì tìm một người, hiện tại ta ở trước mặt ngươi, thế nào, còn không muốn bắt ta trở về hay sao?



Thanh âm truyền ra, cự chưởng xám trắng đột nhiên khựng lại giữa hư không.





- Ngươi chính là Thần Dạ?



Tà Lực còn đang khiếp sợ lẫn vui mừng, thì một đạo thân ảnh như u linh xuất hiện sau lưng hắn, bổn mệnh hồn phách nhẹ nhàng tung ra song chưởng.



Thần sắc Tà Lực đột nhiên đại biến.



Tính cả lần này đã là lần thứ ba đạo thân ảnh u linh kia xuất hiện.



Thật sự đáng sợ.




Mà đối phương cũng chính là Thần Dạ!



Thân ảnh u linh đã dán lên sau lưng Tà Lực, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp lại trấn áp xuống lần nữa.



- Cút!



Trong lòng Tà Lực cực kỳ uất ức, nếu đối thủ là Thần Dạ hắn lại không thể giết chết, nhưng nếu không hạ độc thủ lại không làm gì được đối phương, còn tiếp tục như vậy chỉ có thể rơi vào kết cục đồng quy vu tận!



Nhìn thấy Thần Dạ hiện lên nụ cười dữ tợn, ánh mắt Tà Lực ngày càng điên cuồng, cười nói:



- Không hổ là Thần Dạ, bàn về tài trí thủ đoạn ngươi đúng là phi thường, còn ngoan độc bức bổn tọa đến tuyệt cảnh, nhưng bổn tọa cho ngươi biết không chỉ có ngươi mới có thủ đoạn ác độc!



- Tà Thần hàng lâm – Huyết Tế!



- Bồng!



Trong tiếng cười nanh ác, thân thể Tà Lực nổ tung trước mắt bao người.



Nhất thời không gian tràn ngập tà khí, ngưng mà không tán, phảng phất như có vô số oan hồn đang không ngừng gào thét.



Ở giữa trung tâm là một đoàn đỏ sậm tản ra mùi vị máu tanh, hiển nhiên đây là một thân máu huyết của Tà Lực tạo thành.




Máu tươi nương theo tà khí ngập trời hướng thẳng Thần Dạ lao tới.



- Tà Thần hàng lâm – Huyết Tế Hóa Lao!



Thanh âm tà ác bao trùm, thẳng xuống chỗ Thần Dạ, máu huyết của Tà Lực tán mở đem tà khí ngập trời bao phủ vào.



Diện tích huyết ngục bao trùm mấy chục thước, nhưng mùi huyết tinh lại bao phủ cả Thiên Táng sơn mạch, Vọng Xuyên hà cùng Ưng Giản yếu tắc.



Mọi người vừa ngửi thấy mùi huyết tinh, tu vi chưa đến cảnh giới hoàng huyền đều cảm giác thân hình suy yếu, thân thể như muốn nổ tan xác ngay cả hồn phách cũng như sắp phá thể bay ra.



Huyết tinh lan tràn làm ảnh hưởng đến hai cuộc chiến khác, hai cao thủ Tà Đế Điện nhìn qua sắc mặt đại biến, không biết thanh niên nhân kia có thủ đoạn gì làm Tà Lực phải sử dụng thủ đoạn ác liệt này để đối phó!



Một khi thi triển ra chiêu thức này, Tà Lực phải chịu nỗi khổ tuyệt đối không chỉ là hồn phách vĩnh viễn tiêu vong, mà tàn hồn lưu lại phải nhận lấy nỗi khổ vô cùng tận, không còn phương pháp nào hóa giải.



Bởi vậy cho dù là người của Tà Đế Điện cũng sẽ không vận dụng thủ đoạn này, huyết tế cũng không chỉ đơn thuần là công kích cường đại mà là vây khốn, khiến người bị nhốt bên trong không được cứu thục!



Muốn giãy thoát trừ khi tu vi vượt hơn người thi triển, nếu như Thần Dạ ở cảnh giới thánh huyền có lẽ còn ngăn cản được, nếu không với tu vi của Tà Lực sao có cơ hội thi triển phương pháp này.



Nếu muốn phá vỡ chiêu thức này từ bên ngoài cũng không được, cho dù là Tử Huyên, Tà Phong hay Trọc Ly cũng không thể nào.




Người làm ra huyết tế phải vĩnh viễn chôn vùi trong bóng đêm, bị thiên địa trừng phạt, đã trả giá đắt như vậy sao có thể dễ dàng phá vỡ.



Nhìn huyết lao lớn mấy chục thước kia, hai cao thủ Tà Đế Điện không khỏi rét lạnh, lực lượng lớn nhất của huyết tế chính là vây khốn mà không phải công kích, Tà Lực thi triển một chiêu như vậy mang ý nghĩa người bị nhốt bên trong nhất định là vô cùng quan trọng.



- Tà Sơn, đi bắt tiểu tử đó rời đi, để ta ngăn chặn bọn hắn!



Nghe vậy Tà Phong lớn tiếng cười:



- Ha ha, Tà Viêm, chỉ bằng một mình ngươi cũng xứng!



- Xứng hay không xứng phải thử qua thì ngươi mới biết, Tà Sơn, đi!




Một tiếng quát chói tai vang lên, tà khí lan tràn đầy trời, chỉ tích tắc đã bao trùm cả không gian.



Khi tà khí lan tràn, thân thể Tà Viêm lập tức biến thành hư ảo, tựa hồ muốn hòa tan vào bên trong tà khí.



- Tà Thần hàng lâm – Thiên Nộ!



Khoảnh khắc sau một đạo hư ảnh chừng vài chục trượng như một tà thần chân chính từ trong tà khí hiện ra, có thể rõ ràng cảm ứng được phạm vi ngàn thước đã biến thành tường đồng vách sắt.



- Xuy…



Không gian vừa bị cấm cố, một đạo bạch quang bắn ra cứng rắn xuyên phá giam cầm, ngăn chặn đường đi của Tà Sơn.



Ánh mắt hư ảnh trong tà khí hiện ra một vẻ khiếp sợ.



Tà Phong lại cười to:



- Tà Viêm, nếu không có thủ đoạn phá vỡ phương pháp này của ngươi, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ để mặc cho ngươi tùy tiện thi triển hay sao, hiện tại rất tốt, ba người chúng ta cùng liên thủ xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu.



Ánh mắt thân ảnh hư ảo đại biến, không nghĩ tới mưu kế của mình lại bị người lợi dụng làm trái lại.



- Tà Phong, bổn tọa cho các ngươi biết cho dù ba người các ngươi liên thủ cũng không giết được bổn tọa!



Bên trong huyết lao khổng lồ Thần Dạ đứng bên trong hào quang bảo hộ của Cổ Đế Điện, quan sát huyết mang bao phủ bên ngoài.



Nhưng Thần Dạ cũng cảm ứng được lực lượng của Cổ Đế Điện bảo hộ hắn không được bao lâu, bởi vì lực lượng huyết lao đang cố gắng xông về phía hắn.



Dựa theo suy đoán của hắn, chỉ khoảng một khắc thời gian Cổ Đế Điện sẽ vô lực chống đỡ, kế tiếp hắn phải đối mặt công kích đến từ bốn phương tám hướng.



Trong lòng Thần Dạ hiểu thật rõ ràng, người của Tà Đế Điện còn chưa muốn giết hắn, vì thế trước khi bắt được hắn đám người kia sẽ không hạ độc thủ.