Đế Quân

Chương 955: Hoàng huyền chi cảnh




Hắc mang hóa thành chân long, thân ảnh Thần Dạ biến mất không còn nhìn thấy.



Bên ngoài thân hình chân long, long lân trải rộng, tản ra hàn quang sắc bén, đôi mắt lóe ra hào quang kinh người, long trảo sắc bén, long giác thẳng tắp, đuôi rồng như roi ẩn chứa lực lượng vô cùng tận.



Đây là một đầu chân long chân chính, so sánh với hắc long mà Thần Dạ dùng chân khí huyễn hóa ra được hoàn toàn khác xa.



Cảm giác tôn quý, long uy mãnh liệt, không khỏi làm người biết được chân long xuất thế.



- Hống!



Hắc long rít gào, thân hình khổng lồ lướt động bay ra ngoài.



Bên ngoài sơn động vào lúc này mọi người đều nghe được thanh âm như núi non sụp đổ, sau đó rõ ràng nhìn thấy bên trong sơn động của Thanh Văn Hổ Lân Thú có một đạo hắc mang xuyên thấu qua vách núi bay thẳng lên bầu trời.



Người của Yêu Động Thiên đều hoảng sợ vạn phần, trong đồng tử khởi động cảm xúc vô lực, bi phẫn, thậm chí là muốn chết, đạo khí tức của hắc mang không phải khí tức Thanh Văn Hổ Lân Thú mà họ quen thuộc, đây cũng là ý nghĩa lá bài tẩy lớn nhất của Yêu Động Thiên đã biến mất.



Hắc mang tán phát trên bầu trời, vô số sinh linh thú loại trong sơn mạch nơm nớp lo sợ, trong tiếng hí hô đều truyền ra ý thần phục của mình.



Chí tôn hiện, vạn thú thần phục.



- Chân long.



Trạc Ly nhẹ giọng nỉ non, từ sâu trong linh hồn của hắn cũng nhịn không được sản sinh ý thần phục, hắn biết rõ đây không chỉ là long uy thuần túy nhất gây ra cảm giác cho hắn, ngoài ra trong chân long còn bộc lộ chân khí mà hắn không cách nào ngăn cản.



Đạo chân khí kia đến từ linh hồn chân long, là hồn biến.



Ánh mắt Trạc Ly run rẩy lên, hắn thật không nghĩ đến thanh niên nhân kia lại có thể hóa rồng, đã hoàn toàn biến hóa thành chân long.



Trên bầu trời, hắc mang lan tràn, tản mát ra uy áp vô cùng cường đại, khởi động lên một cảm giác vui sướng cực hạn.



Cỗ chân khí tôn quý mà bá đạo lan tràn, giống như quân lâm thiên hạ, làm cả không trung lẫn mặt đất đều trở nên run rẩy.



Một màn này làm những người có mặt đều run sợ tận đáy lòng.



- Thần Dạ đâu?



Người khác khiếp sợ nhưng Trưởng Tôn Nhiên lại lo lắng, dù nàng không tin tưởng Thần Dạ sẽ xảy ra chuyện, nhưng một màn này đã xuất hiện nhưng nàng vẫn chưa nhìn thấy thân ảnh của Thần Dạ.




- Tiểu thư, đó chính là công tử.



Chỉ lên bầu trời, Trạc Ly nhẹ giọng nói, trong thanh âm mang theo khát vọng nồng đậm.



Trưởng Tôn Nhiên kinh ngạc vạn phần:



- Hắn chính là Thần Dạ?



Hắc mang dần dần ngưng tụ, khoảnh khắc sau một đầu hắc sắc chân long chừng vạn trượng xoay quanh trên hư không, long uy dày đặc, mà giờ khắc này nhóm người Vân Bách đã hoàn toàn mất đi hi vọng.



Nguyên lai là chân long…dù Thanh Văn Hổ Lân Thú cường đại, nhưng chỉ có bổn nguyên, bị chân long áp chế thì làm sao thành đối thủ của chân long.



Thiên địa còn đang run rẩy, mà chân long như đang ngủ say, đối với hết thảy bên ngoài đều không có cảm giác, mỗi một lần long tức thở ra, mọi người rõ ràng cảm ứng được từng đạo thiên địa linh khí từ khắp bốn phương tám hướng tràn ngập tới.



Giờ phút này chân long như hóa thành một hắc động vũ trụ thật lớn, thiên địa linh khí tràn đến liền bị chân long mạnh mẽ hấp thu vào trong thân thể.



Phương pháp tu luyện như vậy mới nghe lần đầu, chỉ có Trạc Ly biết cao thủ Long tộc tu luyện luôn bá đạo như thế, nếu không làm sao xưng hô là vạn thú chí tôn thiên hạ.




- Công tử đang trùng kích hoàng huyền cảnh giới!



Lời này nói ra cả Trạc Ly cũng cảm giác được thanh âm của mình có chút chua xót, thanh niên này khi mới gặp chỉ có cảnh giới địa huyền, nhưng chưa qua nửa năm thời gian đã một đường tiến giai, hiện tại đã trùng kích cảnh giới hoàng huyền.



Tốc độ tu luyện như vậy chỉ sợ trên thế gian cũng không tìm được người thứ hai, có lẽ chỉ có nữ tử có được vô thượng kiếm thể của Kiếm Tông mới có thể so sánh với hắn.



Nghe được Trạc Ly cảm thán, trong mắt Trưởng Tôn Nhiên bắt đầu hiện lên vẻ đau lòng, nàng nhẹ giọng nói:



- Mọi người chỉ nhìn thấy phong cảnh bề ngoài của hắn, không ai nhìn thấy sau lưng phong cảnh hắn phải trả giá điều gì.



Năm người đi ra từ Đại Hoa hoàng triều, nàng – Trưởng Tôn Nhiên, Huyền Lăng công chúa, Diệp Thước, Thiết Dịch Thiên, Thần Dạ đều cực kỳ ưu tú, theo thời gian trôi qua trong tương lai, ở khu Trung Vực cao thủ nhiều như mây kia, năm người mình nhất định sẽ gây dựng được địa vị của mình.



Nhưng Trưởng Tôn Nhiên biết được, trong năm người, trong tương lai, thành tựu của nàng nhất định là nhỏ nhất.



Không phải thiên phú của nàng không bằng bốn người Thần Dạ, cũng không phải kỳ ngộ kém hơn, chỉ riêng nói truyền thừa ở Nhất Tuyến Thiên, nàng thu hoạch ưu đãi trong vòng vài năm chưa chắc có thể hoàn toàn tiêu hóa được.



Trạc Ly không tự chủ được gật đầu, hắn từng ở chung với Thần Dạ một thời gian, vô luận là ở Nhất Tuyến Thiên hay Cấm Kỵ hạp cốc, Thần Dạ phải đối mặt đều là tuyệt cảnh.




Từng đôi mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời, thiên địa linh khí hội tụ ngày càng nhiều, dần dần đã hình thành một tầng vân vụ linh khí, nhưng vẫn không đủ cho thân thể khổng lồ kia hấp thu.



Thời gian dần trôi qua, quanh thân chân long nhấp nháy hắc mang, ngày càng sáng lạn dày đặc, tới cuối cùng đã hình thành cô đọng như thực chất.



Bên trong quầng sáng, thân hình hắc long chậm rãi du chuyển, long tức chậm rãi phát ra, mọi người đều cảm ứng được hắn đang dần dần trở nên mạnh mẽ.



Vào thời khắc này hư không đột nhiên run lên, khắp chung quanh đều cô đọng lại, một cỗ khí tức không gian lực tinh thuần từ trong long thân tràn ngập ra ngoài.



- Oanh!



Phảng phất như tiếng sét đánh nổ vang, cả phiến hư không chợt hỏng mất, thân hình khổng lồ của chân long như mũi tên xuyên chín tầng trời, khí thế bá đạo tràn ngập cả thiên địa.



- Bá!



Tiếp theo sau hắc mang thu liễm, một thân ảnh trẻ tuổi mặc thanh sắc trường bào từ bên trong hắc mang bay xuống, toàn bộ hắc mang đều thu liễm trở về trong thân thể hắn.



- Đây chính là cảm thụ của thực lực hoàng huyền cảnh giới!



Đứng thẳng giữa không trung, Thần Dạ tùy ý duỗi lưng, thân thể của hắn đã tiến vào cảnh giới hoàng huyền, đã xảy ra thay đổi long trời lở đất.



Kinh mạch mở rộng hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, khung xương phảng phất như được một tầng nhũ bạch trong sáng bao phủ, lộ ra cảm giác kiên cố không gì phá vỡ nổi.



Bàn tay siết chặt, một quyền oanh ra, chỉ thấy những nơi đi qua không gian nhất thời vặn vẹo, thanh âm nổ bạo trầm thấp lại chói tai, giống như tiếng sấm rền vang vọng chân trời.



Tiếp theo sau bàn tay thả lỏng, một cỗ không gian lực cường đại như sấm điện bạo lướt bay ra, chỉ thấy được không gian chung quanh bị cỗ lực lượng kia bao phủ, cô đọng lại cứng rắn.



- Bạo!



Nương theo bàn tay Thần Dạ lại nắm chặt, cả phiến không gian ầm ầm nổ tung, toàn bộ vật chất bên trong hóa thành hư vô.



Sau một lát tâm thần bình tĩnh trở lại, thân ảnh hắn hướng chỗ Trưởng Tôn Nhiên cùng Trác Ly bay xuống.



- Thần Dạ.



Nhìn thấy hắn bình yên vô sự, Trưởng Tôn Nhiên vội vàng nghênh đón, cho dù nàng vẫn tin tưởng hắn sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng nàng vẫn luôn lo lắng không thôi.