Mà sau khi Niệm Thần,bất kể là khí tức của nàng hay là kiếm ý ở trong Kiếm Thể trong suốt, thì phảng phất tất cả đều bị giam cầm.Khiến cho ba người trên mặt đất cũng không tiếp thu được mảy may.
- Niệm Thần rốt cuộc đang làm cái gì?
Thần Dạ khẽ rục rịch, hắn muốn đuổi theo để coi đến tột cùng là cái gì.
Tôn Vĩ vội vàng kéo Thần Dạ lại mà nói:
- Thần công tử, nếu Thần cô nương lĩnh hội kiếm ý trời sinh, thì thành tựu sắp đến là Vô Thượng Kiếm Thể bẩm sinh. Bất cứ cơ hội tiếp xúc nào với thiên địa, đối với chúng ta mà nói là nguy hiểm rất lớn.Thế nhưng đối với nàng ta mà nói, đó cũng là một lần cơ may. Thần công tử, tin tưởng ta, Thần cô nương sẽ không có việc gì.
Sắc mặt Thần Dạ có hơi sa sầm xuống, hắn hỏi:
- Lời ngươi nói thì ta đều biết rõ ràng. Thế nhưng ta biết, Niệm Thần căn bản không cần làm như vậy. Vậy mà nàng vẫn còn mạo hiểm, có phải thế không?
Tôn Vĩ không nói được lời biện hộ nào. Mà chỉ cần chờ đợi Kiếm Thể trong suốt xuyên thấu qua hắc động kia thì liền đại công cáo thành. Hành động lần này của Niệm Thần nhìn thì như có lợi, thế nhưng đích xác có hơi làm điều thừa. Bởi đúng vào lúc này, không hề cần phải theo đuổi sự hoàn mỹ nữa. Dù sao, căn cơ đã làm tốt, chỗ còn thiếu hụt đã không phải là rèn luyện mà là thời gian.
Nhưng Niệm Thần vẫn cứ làm như vậy.Tâm tư là cái gì thì Thần Dạ vẫn không hiểu, nhưng Tôn Vĩ lại há có thể không biết?
Hắc động vũ trụ kia phảng phất đều yên lặng.Không gian chung quanh càng hình như bị giam cầm, chỉ có tối đen như mực.Khung cảnh trên trời cao nhìn thấy ghê người.
Không biết qua bao lâu, mà hình như cũng chỉ là một chốc thì hắc động kia rốt cục biến động.
Nó bất chợt xoay tròn với tốc độ cao nhất. Một đạo kiếm ý bình thản không có gì đặc biệt, mà lại nhằm thẳng lòng người liền bỗng đột ngột lan truyền ra như vậy.
Liền ở trong khoảnh khắc này,hắc động chậm rãi tiêu tan. Bóng dáng Niệm Thần kia ngồi xếp bằng rốt cục hiện ra ở phía chân trời.Còn Kiếm Thể trong suốt kia thì đã biến mất.
- Thành công,Thần cô nương rốt cục thành công !
Giống như để chứng minh lời này của Tôn Vĩ. Ở sân điện phía dưới, trường kiếm của đông đảo mọi người trong Thiên Kiếm Môn, vào giờ phút này đều nhất tề xoẹt xoẹt lướt đến giữa không trung. Rồi đối với Niệm Thần, chúng đều tạo thành thế quần thần triều bái đế quân...
Cùng lúc đó, một cỗ khí tức chưa từng có ngửi qua bỗng hiện lên từ chín tầng trời kia. Sau đó nó vọt về hướng tới Niệm Thần.Vừa nhìn qua liền biết, đây là phần thưởng của trời xanh đối với nàng.
Do khí tức kia bao phủ,ngay cả ba người Thần Dạ Tôn Vĩ Hoàng Vũ cũng không nhịn được muốn quì gối sùng bái...Thế nhưng đối với Thần Dạ mà nói, khí tức này cũng không phải thập phần xa lạ... Tính đến lần này đây, hắn đã là ba phen tiếp xúc với nó.Nhưng chỉ có không nghĩ ra, chính hắn, vào lúc nào thì đã từng tiếp xúc qua !
- Đây là khí tức gì, tại sao lại khiến người khác khó chịu như vậy?
Một đạo âm thanh, đột nhiên làm cho mọi người nơi này kinh hãi.Sắc mặt ba người Thần Dạ lập tức đại biến. Mà những người Thiên Kiếm Môn vẫn chưa chết,thì mọi người lần thứ hai có ý nguyện cầu sinh.
- Tôn huynh, Hoàng cô nương, đề phòng người của Thiên Kiếm Môn!
Vừa nói dứt lời, hắn cố nhịn khí tức làm cho người ta khó có thể thừa nhận kia. Rồi Thần Dạ xuất hiện rất nhanh ở trước Niệm Thần,ánh mắt nhìn về chỗ âm thanh truyền đến từ phía xa xa.
Đều đã nhẫn nhịn lâu như vậy, tại sao không tiếp tục che giấu đi tiếp, chết tiệt!
- Đây là gì ? Khí tức thuộc về Thiên đạo...Đến tột cùng là ai?
Âm thanh gian ác tiếp tục vang lên. Tức thì, từ chỗ sâu trong lòng đất dưới dãy núi Thiên Kiếm Môn kia, có một đạo khí tức bắn mạnh ra. Thế nhưng chỉ là trong chốc lát, nó lại nhanh chóng rụt trở về.
- Vô Thượng Kiếm Thể, không ngờ là Vô Thượng Kiếm Thể!
Tiếng kêu lớn kia vừa dứt, Lý Thừa Huân và đám người Tiết Khải của vẫn chưa chết rốt cục đã hiểu rõ ràng tất cả điều này. Chỉ là hiện tại mới biết rõ thì đã quá muộn.Thiên Kiếm Kiếm Linh đã là vật của người khác,ngay cả giết những người đó thì Thiên Kiếm Môn lão, lần này đây cũng bị tổn thất nặng nề.
Có lẽ có khả năng mượn lực lượng của âm thanh gian ác kia để phục hồi Thiên Kiếm Môn. Thế nhưng,Lý Thừa Huân sao mà không hiểu, tại sao hồi đó tên kia lại chọn chính là Thiên Kiếm Môn...
- Khặc khặc! Không nghĩ tới, bổn tọa cũng có được vận may tốt như vậy.Không ngờ là ở địa phương này lại gặp một vị đang tiến hóa vào Vô Thượng Kiếm Thể.Thiết nghĩ nếu đem giao trả lại thì nói vậy, cũng không cần phải canh ở nơi này sao?
Trong tiếng cười quái gở kia, tà khí phô thiên cái địa bỗng nhiên như cơn cuồng phong từ chỗ sâu trong lòng đất mà thổi quét lại đây. Có thể nhìn thấy mục tiêu của người nầy, đầu tiên cũng không phải Niệm Thần, mà là khí tứcthần bí kia đang giáng từ trên chín tầng trời xuống.
Thiên đạo khí tức, Thiên Đạo Chi Lực, ai mà không mơ ước?
Tà khí phô thiên cái địa như cơn cuồng phong ào ào cuốn đến.... Trông chúng như đám bụi mù cuồn cuộn kéo lại đây làm cho bên trong khắp cả vùng trời này, ngoại trừ chỗ ở trên không trung có Niệm Thần vì được khí tức Thiên đạo bao phủ ra, ở những nơi còn lại thì đều biến thành vô cùng tà ác, phảng phất như đã rơi vào Vô Gian Địa Ngục.
- Cút.
Ánh mắt của Thần Dạ lập tức lạnh đi, Thiên Đao trong tay tức thì liền bắn ra. Cổ Đế Điện giáng xuống từ trên trời, đám mây tím lóng lánh liền trực tiếp bao phủ đám tà khí khổng lồ vào bên trong.
- Dám quản việc của bổn tọa vốn không quan hệ gì tới mình. Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Ở trong đám mây tím,âm thanh gian ác cười gằn mà gầm lên. Trong cơn giận dữ,thiên địa hơi bị chấn động, tà khí ngập trời gần như không thể phá vỡ chỉ một lượt đã phá tan đám mây tím. Nó lập tức bay tới như tia chớp.
Ở xa xa Thần Dạ không nhịn được kêu lên một tiếng đau đớn. Từ trong miệng máu tươi phun trào ra. Gia hỏa này,nói về tu vi thì ắt là hơn xa Tà Thứu ngày nào. Ít nhất có cảnh giới Hoàng Huyền Bát Trọng.Xem ra, ở trong Tà Đế Điện thì đã cực kì coi trọng đối với Thần Dạ hắn.
Như vậy cũng rất tốt. Chỉ cần ánh mắt của bọn chúng cứ chăm chăm dồn vào trên người mình, như vậy ở trong cả quá trình này thì mẫu thân cũng sẽ không tiếp tục bị hãm hại.
- Mẫu thân....
Sau khi khẽ kêu một tiếng, ánh sáng lành lạnh trong ánh mắt của Thần Dạ cơ hồ ngưng tụ thành thực chất.
Phía dưới, Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ lập tức trở nên cực kì căng thẳng. Thân hình của hai người cũng như mũi tên nhọn sắp sửa bắn ra. Bởi với thủ đoạn cùng thực lực của Thần Dạ mà không ngờ còn chưa từng chạm mặt hạ liền bị đánh cho đau đớn....
Quay lại nhìn đám người Thiên Kiếm Môn, bọn họ có vẻ mặt vui mừng. Cho dù sau khi chuyện này qua đi, bọn họ có đoạt được thứ mình muốn hay không,thế nhưng có thể giết mấy người Thần Dạ thì điều đó đã đủ làm bọn hắn rất vui vẻ. Bởi vì chuyện không chiếm được Thiên Kiếm Kiếm Linh cùng Linh Tâm Tủy, toàn bộ là nhờ ơn những người này ban tặng.