Đế Quân

Chương 314: Kịch liệt (2)




- Hống!



Long ngâm vang dội, một quyền kia giống như phá vỡ một phương vị diện, phá hư không trói buộc, ở dưới ánh mắt chú thị của vô số người mà cùng với một chưởng đủ để liệt địa kia ngang nhiên chạm vào nhau.



- Oanh!



Kình khí hung mãnh nổ vang ở trong trường tạc hưởng mà lên, một cỗ tung động có thể xưng là kình khí phong bạo chợt từ trong quyền chưởng dữ dội tuôn ra, chỗ rung động kia lướt qua, thạch đài thế nhưng truyền ra tiếng răng rắc không chịu nổi gánh nặng, từng cái khe nứt giống như là mạng nhện từ dưới chân bọn hắn cấp tốc lan tràn ra.



Lực phá hoại như vậy trực tiếp để cho tất cả mọi người ở tại chỗ có chút giật mình, không nghĩ tới lực lượng cơ thể thuần chính nhất có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy.



Chỗ trung tâm của hỗn loạn kia kình phong tàn sát bừa bãi, khí kình vô hình đang không ngừng dữ dội tuôn ra nhanh chóng, đưa đến không gian quanh thân rất nhanh liền biến tahnfh một phương chân không.



Ánh mắt gắt gao nhìn tới Phong Ma, cánh tay của Thần Dạ cũng bắt đầu khẽ run rẩy lên, lực đạo trùng kích do hai cỗ lực lượng tạo thành khiến cho cánh tay của hắn cũng cảm giác dường như bị sét đánh qua, tê dại vô cùng.



Bất quá mặc dù là như thế, lòng bàn chân của Thần Dạ giống như là mọc rễ, gắt gao đứng ở bên trong sinh tử thai, chưa từng có nửa phần lùi về phái sau. Hắn biết lúc này nếu như không kiên trì được, như vậy công kích giống như cuồng phong bạo vũ kia của Phong Ma thì hắn liền chưa chắc có thể tiếp được, đến lúc đó mặc dù không đến nỗi lập tức bị thua nhưng nếu muốn chiến thắng cũng sẽ không dễ dàng như trước.



- Một quyền này của ngươi quả nhiên lực lượng cường đại, cư nhiên phảng phất còn mượn lực lượng của các sinh linh khác, quả thật không giống bình thường.



Giờ phút này Phong Ma nhàn nhạt lên tiếng nói.



Bách Chiến quyết chính là công pháp tu luyện thân thể đứng đầu của Long tộc, hoặc ít hoặc nhiều có xen lẫn từng điểm dấu vết của Long tộc, không nghĩ tới Phong Ma nhạy cảm đến vậy, ngay cả cái này cũng bị phát hiện ra.



- Nhưng đáng tiếc hôm nay ngươi căn bản còn chưa đem cái này tu luyện tới trình độ lô hỏa thuần thanh, cho nên...!



Phong Ma nhẹ giọng cười một tiếng:



- Cuộc chiến đấu này có lẽ sẽ phải kết thúc.



Một câu cuối cùng vừa dứt, thủ cưỡng kia không động đậy đột nhiên mãnh liệt run rẩy một chút, chợt mạnh mẽ đột phá ngăn trở của Thần Dạ, thẳng tắp phách về phía lồng ngực của hắn, chưởng phong lăng lệ khiến cho người ta không hoài nghi chút nào nếu bị đánh trúng mà nói, sẽ tăng nhanh tốc độ tan tác của Thần Dạ.




- Thắng!



Bên tràng, phụ tử Chung Viêm song song thở ra một hơi, vẻ mặt trở nên thoải mái rất nhiều, ở thời điểm bọn hắn nhìn về cha con Liễu Chân cũng đồng thời ánh mắt dữ tợn lên, hơn nữa Chung Vân lại nghĩ đến thời điểm có thể không hề kiêng sợ mà đem Liễu Nghiên áp dưới thân thể, một loại khoái cảm liền không nhịn được mà ở trong lòng hắn bắt đầu dũng động.



Nhìn thủ chưởng liền muốn đánh tới bộ ngực của mình, Thần Dạ nhung là khẽ mỉm cười, sắc mặt chưa từng có chút biến động, tâm thần vừa động, một đạo tử sắc quang mang giống như hỏa diễm từ trong cơ thể chui ra, chợt ở trước kia hóa thành một đạo bình chướng không thể phá vỡ.



- Phong Ma, thân thể tu luyện ta còn không phải là đối thủ của ngươi, kế tiếp liền đổi lại phương thức chiến đấu khác đi!



Theo thanh âm của Thần Dạ vang lên, một chưởng kia của Phong Ma cũng là nặng nề vỗ vào ngực hắn.



Ngoài dự liệu của mọi người, một chưởng kia có lực đạo đủ để đem một phương đại địa đều xé rách, thế nhưng ở trên lồng ngực của Thần Dạ thì ngay cả một đạo lỗ hổng rất nhỏ cũng là không xé rách ra được.



Phảng phất tử sắc bình chướng kia có lực cắn nuốt có thể đem tất cả lực đạo đều hóa giải không còn một chút!




Ánh mắt của mọi người trong nháy mắt tụ tập ở trên bình chướng trước người thiếu niên kia...



- Tiểu tử này rốt cuộc là người phương nào, lại có nhiều cổ quái như thế?



Chung Viêm không khỏi nặng nề đạp lên trên mặt đất một chút, vui sướng mới vừa rồi giờ phút này sớm đã biến mất không thấy gì nữa.



Phong Ma cũng là bị cổ quái đột nhiên này chấn động một chút, ở lúc thân hình lui về phía sau, điên cuồng trong đồng tử kia hiện ra vẻ ngưng trọng.



Hắn đối với lực đạo phách xuống một chưởng này của mình cực kỳ rõ ràng, tuy nói trải qua ngăn trở của Thần Dạ đã không còn cường đại như lúc đầu, nhưng cũng không thể để cho đối phương một điểm thương tích cũng không có?



Nhìn tử sắc bình chướng kia, hai mắt Phong Ma ngưng tụ, một lát sau cười to:



- Tốt, như ngươi mong muốn!




Sau khi dứt lời, điên cuồng trong mắt kia lần nữa quanh quẩn mà hiện.



Thần Dạ cười nhạt, đem tử sắc quang mang thu hồi, nhìn Phong Ma giống như trước là trong lòng có chút ngưng trọng.



Nói riêng về tu luyện thân thể, hắn đã không phải là đối thủ của Phong Ma rồi, tuy Bách Chiến quyết chính là công pháp tu luyện đứng đầu Long tộc, lại từng có Thiên Đao tương trợ, nhưng hết thảy đây đều không thể che dấu được một sự thật.



Tu luyện thân thể của Thần Dạ mặc dù cho tới bây giờ tính toán ra cũng là có mấy năm, nhưng chân chính nhập môn cho đến hiện tại cũng bất quá là hơn một năm một chút, chênh lệch trong thời gian dài ở chỗ này không phải là những thủ đoạn khác có thể đền bù.



Mà cũng chính là tu luyện thân thể bất đồng với tu luyện huyền khí.



Trên con đường huyền khí, ngay cả tu vi không bằng người khác, ngược lại còn có thể mượn thủ đoạn khác, nhưng tu luyện thân thể lại không được như vậy, một phần cường hãn của thân thể đều là phải rèn luyện mà đến, không có chút nào giả vờ được.



Nếu như Thần Dạ đoán không sai, con đường võ đạo của Phong Ma trước tiên là bắt đầu từ tu luyện thân thể, như vậy mà nói, đắm chìm ở trong phương diện này cũng không phải là Thần Dạ có thể so sánh.



Nếu không phải là đỉnh cấp của Bách Chiến quyết, nếu không phải là từng được Thiên Đao trợ giúp qua, một kích mới vừa rồi Thần Dạ căn bản không thể nào kiên trì được lâu như vậy.



- Ngươi đã muốn ở trong Huyền cảnh quyết định thắng bại, vậy không bằng liền đơn giản một chút, chúng ta một chiêu định thắng thua, đỡ phải lãng phí một chút thời gian.



Phong Ma trầm giọng quát lên, bàn tay lật một cái, một thanh trường thương sắc bén như bản thân hắn trôi nổi mà ra, thân thương thẳng tắp, thân người cũng thẳng tắp, có trường thương nơi tay, một thân khí thế của hắn so với mới vừa rồi càng thêm lăng lệ cùng bá đạo!



- Tốt, ta cũng không muốn đem quá nhiều thời gian lãng phí ở trong chiến đấu vô vị này!



Thần Dạ cười khẽ, tay nắm chặt, Thiên Đao lóe ra bạch sắc quang mang, thoáng chốc một thân khí thế của hắn đồng dạng cũng lăng lệ bá đạo.



Người ở toàn trường đều là sắc mặt khẩn trương, chẳng những là biết một kích kế tiếp sẽ là một kích hung mãnh nhất, đồng dạng cũng bởi vì lời của Thần Dạ mà run lên một chút.



Trận chiến này quyết định tồn vong của hai thế lực lớn là Vũ bang cùng Ưng bang, đến trong miệng của hắn nhưng lại biến thành vô vị?