Đế Quân

Chương 1256: Hồng nhan (2)




- Chắc chắn mười phần? Ta chính là ngoại lệ! Không nên ỷ vào thực lực của mình thông thiên liền tùy ý can thiệp chuyện người khác, mặc kệ ngươi là địch hay bạn, đời này kiếp này, ta nếu có cơ hội, tất nhiên sẽ chém giết ngươi!



Nếu không phải người này, Thần Dạ vô luận như thế nào cũng không biết cơ thể mình có vấn đề, như vậy, thời gian vốn có của Tử Huyên sẽ sung túc hơn rất nhiều, ít nhất trong ba năm tương lai, Thần Dạ có thể toàn tâm toàn ý làm chuyện hắn muốn, tương lai, chính mình chỉ là rời đi, mà không phải là chết đi.



Như vậy, Thần Dạ cũng sẽ khổ sở, nhưng không phải thương tâm, càng thêm không phải thống khổ!



Người trẻ tuổi hôm nay lại nói ra hết, chẳng những khiến Thần Dạ trong ba năm sau này đêm không thể say giấc, mà trong tương lai cũng không biết phải sống thế nào nữa.



Vừa nghĩ tới tương lai của Thần Dạ, phần sát ý kia lại càng thêm lăng lệ ác liệt, dù cho cương phong ở sâu trong hư không cũng bị nàng cứ thế phá ra một phương trạng thái chân không.



Người trẻ tuổi lại một lần nữa động dung, trong cuộc đời này của hắn, uy hiếp, không biết đã nghe qua bao nhiêu, nhưng chưa có lần nào lại như hôm nay, khiến hắn nhịn không được nổi lên sát ý, muốn lập tức ra tay mạt sát Tử Huyên.



Bước chân Thần Dạ đột nhiên khẽ động, đứng ở phía trước Tử Huyên, hắn cảm ứng được sát ý của người trẻ tuổi này



- Nếu ngươi đã nói với ta những chuyện này, nghĩ đến, không phải là vì đả kích ta đấy chứ?



Sau khi thất thần qua đi, một tia tinh quang liền lại hiện hiển trong mắt Thần Dạ



Dùng thực lực của người trẻ tuổi còn không cần phải xem mình như chuột mà đùa nghịch, bởi vì hắn không phải là mèo, mà là lão hổ!



Người trẻ tuổi cười nhạt một tiếng, sát ý tiêu tan không thấy, ngược lại nói:



- Nếu như là ba năm trước ta gặp mặt Tử Huyên cô nương, chuyện Tà Tâm Chủng ta có biện pháp có thể giải quyết, nhưng hiện giờ thời gian đã chậm...



- Chớ nói nhảm!



Thần Dạ lạnh lùng cắt đứt lời của người trẻ tuổi, trong lòng của hắn, giờ khắc này đã ẩn hàm sát ý.



- Tốt, nói lời thẳng thắng vậy!



Người trẻ tuổi cũng không chú ý đến thái độ của Thần Dạ, trầm giọng nói:





- Thứ nhất, trước hết để cho Tử Huyên đình chỉ tu luyện, qua đó có thể khiến tốc độ huyết dịch Tà Đế và Tử Huyên dung hợp bị chậm xuống. Thứ hai, sinh mệnh lực bị sói mòn của Tử Huyên cô nương cần đền trở về, nếu không, vô luận là thủ đoạn gì đều không thể cứu vãn được tánh mạng của Tử Huyên cô nương...



Thần Dạ mi tâm trầm xuống, nói:



- Thế gian này, có thứ gì có thể đền bù sinh mệnh lực không?



Sinh mệnh lực không giống với sinh cơ, sinh cơ tuy là bổn nguyên con người, nhưng trong thế gian vẫn có một ít vẫn kỳ diệu có thể củng cố nhân chi bản nguyên, ví dụ như đại địa bản nguyên Địa tinh chi tâm.



Nhưng sinh mệnh lực, thông tục một chút thì đó là tuổi thọ của con người, người khác nghịch thiên mà đi, nếu thành công, sẽ có tuổi thọ kéo dài, những cao thủ cường đại sống được mấy trăm năm, hơn một ngàn năm, thậm chí cả vạn tuổi chính là vì tu vị của bọn hắn đã đến mức thồng huyền.




Nhưng con đường nghịch thiên cúa Tử Huyên đã tổn thương bản thân, cái này cực kỳ nghiêm trọng, Thần Dạ thật sự không thể tưởng được, trong thế gian này có vật gì có thể vãn hồi sinh mệnh lực.



- Trên đỉnh Tuyết Sơn, có một cây Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, đây chính là do thiên chi bản nguyên diễn sinh ra, đủ để khôi phục sinh mệnh lực trôi qua.



Người trẻ tuổi nói.



Thần Dạ và Tử Huyên thân hình hơi khẽ chấn động:



- Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, thiên chi bản nguyên!



Người trẻ tuổi gật đầu nói:



- Ngươi đã có đại địa bổn nguyên, vậy đối với ứng tự nhiên sẽ có thiên chi bản nguyên. Đại địa bổn nguyên, diễn sinh chính là sinh cơ, khiến vạn vật bừng bừng sinh trưởng, thiên chi bản nguyên đối ứng chính là sinh mệnh lực, phóng xạ Thiên Địa vạn vật.



- Chỉ là Tuyết Sơn kia lại là một nơi hung địa, trong truyền thuyết, so sánh với Tang Hồn Sơn Mạch và Ác Quỷ Thâm Uyên càng thêm đáng sợ!



Tử Huyên nhẹ giọng nói, sát ý đối với người trẻ tuổi chưa từng yếu bớt đi chút nào.



- Cho dù là Cửu U Hoàng Tuyền Lộ, lần này ta cũng muốn cùng ngươi xông qua một lần.




Thần Dạ nắm thật chặc lấy tay Tử Huyên, nếu cuối cùng Tử Huyên phải rời đi thì thời gian hai người ở gần nhau sẽ ngày càng ít hơn, nghĩ tới đây, Thần Dạ lòng như đao cắt.



- Như thế ta đã rất hạnh phúc rồi!



Tử Huyên nhẹ nhàng cười cười, đánh tan tất cả sát ý, nhu hòa tựa ở trên người Thần Dạ, coi người trẻ tuổi kia như không khí.



Tay nắm lấy Tử Huyên bất giác tăng thêm vài phần khí lực, rồi sau đó nhìn về phía người trẻ tuổi, nói:



- Chúng ta cần phải làm gì?



Thiên Địa Huyền Hoàng Quả chính là thiên chi bản nguyên diễn sinh mà ra, trình độ trân quý có thể nghĩ, nhưng chỉ cần có dấu vết, chỉ cần nó tồn tại thì bất luận khó khăn cỡ nào cũng không phải là khó khăn nữa.



Nhưng trong lòng Thần Dạ rõ ràng, như chỉ là Thiên Địa Huyền Hoàng Quả thì thần sắc người trẻ tuổi trước kia cũng không cần phải ngưng trọng như vậy .



Người trẻ tuổi nhìn hai người, chậm rãi nói:



- Cuối cùng phải giải quyết chính là Tà Đế huyết dịch, cũng là một cửa khó khăn nhất...



Người trẻ tuổi ngưng giọng nói:




- Cửa ải cuối cùng này, các ngươi nhất định phải có chuẩn bị tâm lý, bởi vì ngay cả ta cũng không biết, đến tột cùng có còn tồn tại trong Thiên Địa này hay không nữa.



Thần Dạ thần sắc run rẩy, cố gắng áp chế sợ hãi trong lòng, một lát sau, hỏi:



- Đến tột cùng là vật gì.



Người trẻ tuổi nghiêm nét mặt nói:



- Huyết Bồ Đề.




- Huyết Bồ Đề, cái gì là Huyết Bồ Đề.



Người trẻ tuổi nói:



- Trong truyền thuyết, lúc Thiên Địa sơ khai, tổng cộng đản sinh ra ba loại thần vật, có lẽ đã không thể xưng là vật, bởi vì ba loại này đều có được Chân Linh.



- Thứ nhất, Hỗn Độn Chi Lực, sau khi Thiên Địa sơ khai, ngàn vạn sinh linh diễn sinh mà ra, chính là từ Hỗn Độn Chi Lực.



- Thứ hai, chính là Thiên Đạo Chi Lực, Thiên Đạo cao cao tại thượng, tất cả pháp tắc đều là từ trong Thiên Đạo Chi Lực diễn hóa ra, tu luyện của chúng ta, cũng cũng giống như thế, lúc tu luyện tới cảnh giới chí cao, tiếp xúc đến chính là lực lượng như thế.



- Thứ ba, chính là Huyết Bồ Đề.



Thần Dạ và Tử Huyên ánh mắt lập loè không thôi, hỏi:



- Huyết Bồ Đề kia là tồn tại thế nào?



Hỗn Độn lực lượng, sinh ra đời ngàn vạn sinh linh, Thiên Đạo Chi Lực, diễn sinh đông đảo pháp tắc, quản lý lấy phương Thiên Địa này, rất hiển nhiên, ba loại thần vật đản sinh ra sau khi Thiên Địa sơ khai cũng là vì Thiên Địa này mà tồn tại.



Huyết Bồ Đề kia đến cùng là dùng để làm gì?



Hỗn Độn Chi Lực, Thiên Đạo Chi Lực, những cái này cũng không phải sinh linh trong Thiên Địa có thể tiếp xúc được, Huyết Bồ Đề kia. . Trong nháy mắt, tâm Thần Dạ lại lần nữa ngã vào trong vực sâu vạn trượng.



- Huyết Bồ Đề.



Người trẻ tuổi khẽ thở dài, nói:



- Nhiều năm qua, ta cũng đang tìm lấy, nhưng thủy chung vẫn không tìm được, cho nên, mới không thể xác định, đến tột cùng nó có còn tồn tại trên thế gian này không, dù sao, ba loại thần vật đản sinh sau khi Thiên Địa sơ khai bản thân đã là một truyền thuyết, cường đại như ta, có thể tiếp xúc đến cũng chỉ là Thiên Đạo Chi Lực thôi, ngay cả Hỗn Độn Chi Lực cũng không nghe thấy qua, huống chi là Huyết Bồ Đề thư vô mờ mịt nhất kia?