Đệ Nhất Tần Tranh

Chương 51: 51: Đưa Anh Đi Gặp Một Người





“Kiểm tra định kỳ của Cục quản lý thực phẩm và dược phẩm!”

Sáng sớm, Càn Khôn Đường và trước cửa phòng khám Đông y Đường Thị phía đối diện đều bị chặn bởi những người mặc đồng phục của Viện kiểm sát Cục quản lý thực phẩm và dược phẩm.

Tần Tranh nhíu mày, nhưng cũng rất phối hợp để họ đi vào: “Không phải nửa tháng trước vừa kiểm tra rồi sao?”

“Đó là bọn họ, bây giờ là chúng tôi!”

Bọn họ và chúng tôi?

Tần Tranh bỗng sững lại, hôm nay lúc Lưu Chính rời đi đã gửi cho anh một tin nhắn.

Nói rằng, người mới đến là Chu Bình, hiện đã đến Dương Thành, đoán chừng hôm nay sẽ có động thái!

Trong lòng Tần Tranh biết rõ, Chu Bình này rõ ràng đã có động thái đối với Cục trưởng cục quản lý thực phẩm và dược phẩm Phương Mậu!

Có lẽ, Cao Khải Lượng cũng sẽ không thoát khỏi liên quan, còn có cả Cục trưởng Vương Chấp đó nữa.

Thế nhưng, điều mà Tần Tranh không biết đó là Phương Mậu và Cao Khải Lượng trong những năm qua thực sự đã tham ô không ít, và có rất nhiều bằng chứng để hạ bệ họ.

Nhưng Vương Chấp thì khác, ông ta xuất thân là một quân nhân, vô cùng chú trọng đến sự chính trực, vì vậy cho dù Chu Bình có phóng hỏa thiêu ông ta, thì vẫn không thể nào lay chuyển được ông!

Điều mà Tần Tranh vẫn chưa biết đó là, Chu Bình cũng đang để mắt tới anh!

Việc Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm điều tra vào thời điểm này là điều bình thường, nhưng bước tiếp theo sẽ không phải là đối xử bình đẳng nữa!

Lúc này trong văn phòng bí thư, Chu Bình nhìn tài liệu trong tay, cười nhạt nói: “Toàn bộ Dương Thành, đây không phải đều là người thân của Lưu Chính sao!”

“Hừ! Bây giờ tôi đã đến, không ai có thể chạy thoát, Vương Chấp không có bất kỳ ghi chép phạm tội nào, lập tức bỏ qua, nhưng cũng phải gửi tới cục cảnh sát một bản cảnh cáo! Tôi, Chu Bình tới rồi, tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ phát sinh bất kì hành vi sai trái nào!”

“Phương Mậu và Cao Khải Lượng, để bọn họ chờ giấy gọi của tòa án, vị trí của bọn họ sẽ được thay thế bởi những người có phẩm chất tốt hơn.”

“Về phần Tần Tranh này, nghe nói anh ta và Lưu Chính có quan hệ rất tốt, thậm chí còn là bạn bè thân thiết với Phương Mậu, Cao Khải Lượng, quan hệ của anh ta với Vương Chấp cũng không phải là bình thường.”

“Hừ, cũng là một bác sĩ Trung y đi cửa sau mà thôi, hôm nay để Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm kiểm tra, buổi chiều để bộ phận chứng nhận qua xem chứng chỉ của họ có xác thực hay không.

Tôi có một vị khách quý phải tiếp đón vào buổi chiều.”

Chu Bình nói xong, cất tài liệu đang cầm trên tay đi và rời khỏi văn phòng.

Người trợ lý trong văn phòng cúi đầu, vẫn luôn đứng nghe Chu Bình nói, đợi cho Chu Bình đi rồi mới lau đi những giọt mồ hôi lạnh trên trán.

“Quan mới nhậm chức càn quét, những lính cũ mà Lưu Chính để lại, toàn bộ sẽ bị thay thế.”

“Vị bí thư Chu này, không hề dễ nói chuyện như Lưu Chính!”

Người trợ lý lắc đầu thở dài, anh ta phải nhanh chóng đi xử lý danh sách mà Chu Bình liệt ra.

Chu Bình vừa đi ra khỏi văn phòng, chuông điện thoại lập tức vang lên, anh ta nhìn số điện thoại hiện trên màn hình liền nhanh chóng nghe máy: “Alo, Tổng Giám đốc Giang, tôi chuẩn bị đi đây.”

“Vậy thì tốt, việc thay đổi bí thư ở Dương Thành, Giang thiếu gia bảo tôi nhất định phải gặp mặt anh, Giang thiếu gia hôm nay cũng từ tỉnh xuống, tiện giới thiệu với anh một người.”

Nghe giọng nói ở đầu dây bên kia, Chu Bình mỉm cười: “Tổng giám đốc Giang khách sáo rồi, tập đoàn Giang Thị đã thúc đẩy sự phát triển của toàn tỉnh Thanh chúng tôi.

Bây giờ Dương Thành đã trở thành một trong những thành phố phát triển, tất cả là nhờ công lao của các anh.”

“Giang thiếu gia đích thân tới đây tôi đã cảm thấy rất vinh hạnh rồi, tôi chỉ là một bí thư mà thôi, tập đoàn Giang Thị ở trên tôi quá nhiều.” Chu Bình cười cười nói, trên mặt tràn đầy cung kính.

Một bí thư ở Dương Thành so với một gia tộc đệ nhất của tỉnh quả thực là khác xa.

Sự so sánh này giống như, khoảng cách giữa một quan tòa ở quận với đảng ủy thành phố.

Tuy nhiên, Tập đoàn Giang Thị đã lập một chi nhánh ở Dương Thành, nếu đã đổi người lãnh đạo của thành phố, vậy thì cũng nên gặp mặt, dù sao trong kinh doanh, sẽ luôn có một số điều mờ ám xảy ra.



Cách đối nhân xử thế của Chu Bình sớm đã truyền tới tai của Giang Quân, để tránh những rắc rối không cần thiết sau này, Giang Quân đã bảo Giang Trạch nói chuyện trước với Chu Bình, quyết định hôm nay gặp mặt.

Mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, có chuyện cứ thẳng thắn nói ra.

Ngay cả Chu Bình cũng không dám quan tâm đến công việc của nhà họ Giang, nhưng có một số việc, phép vua vẫn thua lệ làng, sẽ có lúc cần Chu Bình phải ra tay.

Cũng giống như việc nuôi một con chó, thà nuôi bây giờ, sẽ tốt tới lúc cần dùng lại phải mượn của người khác.

Nói thì có vẻ cường điệu như vậy, nhưng đó là sự thật.

Chu Bình ra ngoài lấy xe, nhanh chóng đi về phía khách sạn Hoan Bằng.

Mà lúc này tại Càn Khôn Đường, Tần Tranh vừa mới tiễn người của Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm về, định ăn cơm trưa rồi mới mở cửa tiếp.