Đệ Nhất Nữ Vương Ai Cập [Đồng Nhân NHAC]

Chương 23




Cảol gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời Asisu, ngồi im trên ghế hoàng phi của mình, hướng xuống nơi Menfuisu đang săn sư tử.



Mọi chuyện đều diễn ra ổn thỏa. Buổi tối chính là yến tiệc chúc mừng ngày vui của Pharaoh và hoàng phi. Asisu với tư cách là nữ hoàng, chị của Pharaoh và Đại tư tế bắt buột phải có mặt. Nàng cảm thấy khá nhàm chán với những yến tiệc kiểu này. Nội dung của bữa tiệc chính là chào hỏi xã giao, lập liên minh giữa các nước với nhau, nếu không thì là xu nịnh cấp trên kiếm chác cho mình.



Asisu nhàn nhã nhấp một ngụm rượu nho. Hôm nay là quốc hôn nên các thứ vật quý được tiến cống đều phô bày ra, bao gồm cả loại rượu ủ của Asirya. Một ngụm rồi lại một ngụm, nàng uống hết ly này đến ly khác. Các thứ thực phẩm trên bàn Asisu đã ăn đến phát ngấy rồi. Thật không có gì mới mẻ khiến nàng cao hứng.



Loại rượu được ủ tại Asirya rất khác biệt, hương vị không ngọt gắt, đúng là không cần bỏ thuốc mê cũng khiến toàn quân Ai Cập đổ gục nha.



Uống đến vò thứ 2, trước mắt nàng không còn rõ ràng nữa, đầu óc lâng lâng mơ hồ. Một bên Asisu nhìn thấy ánh đuốc sáng trưng, một bên lại nhìn thấy khung cảnh ngoài điện yên tĩnh.



Nàng đứng dậy, bước chân lảo đảo tiến ra bên ngoài, đầu óc bắt đầu u mê không tỉnh. Cuối cùng chân không trụ được mà ngã vào một vị khách ngồi ở bên tay trái đường đi.



Asisu ngước đầu lên nhìn, mê mê tỉnh tỉnh mà nhìn đến hoa mắt. Gương mặt phóng đại nhân hai rồi lại nhân ba, càng ngày càng nhiều.



- Tiểu soái ca a, nhìn ngươi thật đẹp nha.



Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng. Tất cả bọn họ đều nhìn thấy một tình cảnh ái muội không thể diễn tả. Đại điện im thin thít, tiếng các cuộc trò chuyện nhỏ dần rồi biến mất.



- Thật sự muốn bao nuôi ngươi.



- Ngươi say rồi. Mau cút khỏi người của ta.



Đối phương nhàn nhạt trả lời. Ngữ khí có chút khó chịu.



- Ta chưa có say... dựa vào cái gì mà bảo ta cút?! Hức... hức...





Thanh âm nghẹn ngào nấc lên.



- Dane... tại sao chứ...? Jenifer có gì tốt? Khốn kiếp...!



Đôi mắt màu hổ phách của đối phương mở to, môi hắn truyền đến một luồn ấm.



Ari, Eri chôn chân tại chỗ. Lệnh bà gây chuyện lớn rồi, cái mạng của bọn họ sắp không giữ được nữa rồi. Đối phương là người không thể chọc vào đâu a!




- Ọe... ọe...



Một bãi nôn xuất hiện trên trang phục của người kia. Đối phương đen mặt, hận không thể chạy khỏi đây mà đi tắn rửa. Menfuisu cùng Carol nhìn thấy một tràng như vậy, không khỏi đơ người tại chỗ.



- Mau... mau... đưa lệnh bà... đi xuống.



Ari cùng Eri tay chân luống cuống, mỗi người một bên dìu Asisu về điện.



-Ta còn chưa có say! Ta còn muốn chơi, một con bướm... hai con bướm... ba con bướm... thật nhiều bướm!



______________________________________________________________



- Xin thứ lỗi cho vì sự việc vừa rồi, hoàng tử Izumin. Chị của ta tửu lượng không tốt lắm, đã làm ảnh hưởng đến người.



Menfuisu nói dối không chớp mắt, hắn vốn biết rất rõ chị của hắn uống được rất nhiều rượu. Vậy mà không hiểu sao hôm nay mới uống đến vò thứ hai đã say khướt thế này.




Nhưng nếu hắn nói sự thật rằng chị của hắn tửu lượng tốt, Hitite có thể lấy lý do đó để nói Asisu cố ý phi lễ Izumin. Đến lúc đó thì rắc rối to rồi.



- Các ngươi mau đưa hoàng tử đi thay y phục.



Hai cung nhân cúi đầu nhận lệnh, dẫn đường cho Izumin đến một điện nhỏ thay trang phục khác. Đêm đó lời đồn cứ thế bay xa, lại càng có thêm những kẻ thêm mắm muối, khiến cho câu chuyện ngày càng phức tạp.

__________________________________________________________________



- Ôi trời, đã hai ngày lệnh bà không ra khỏi điện rồi sao?



- Đúng vậy, ta nghe nói cả khi bệ hạ cùng hoàng phi đến xin phước lành từ thần Ra, lệnh bà cũng không mở cửa đón tiếp.



- Thật vậy sao? Ta mong người không việc gì.



- ...



Các cung nữ tụ tập nói chuyện phiếm với nhau. Chỉ khi có tiếng tằng hắng của Ari mới tản ra nơi khác. Ari một tay cầm váy đi thật nhanh về điện, tâm trạng bị sự . Đến cả các cung nữ cũng dám bàn tán về hoàng thất rồi.



- Lệnh bà, người cứ để mặc bọn họ vậy sao?



Eri quỳ bên cạnh giường, trên giường đệm lông là một cục chăn cuộn tròn. Tiếng Asisu từ bên trong chăn nói ra.



- Ta phải làm gì bây giờ. Thật chẳng còn mặt mũi đi gặp người khác!



Ari từ bên ngoài bước vào, nhìn về phía Asisu rồi thở dài mà bẩm báo.

- Lệnh bà, bây giờ đến cả cung nữ cũng bắt đầu đàm tếu về người rồi. Người còn không mau chóng trừng phạt thì bạn họ sẽ càng làm tới nữa đấy.



- Ta phải làm gì bây giờ, có phải tin đồn đã lan tới tận biên giới luôn rồi không.



Asisu ủ rũ, giọng nói nhỏ dần.



- Lệnh bà, Pharaoh cùng hoàng phi đến.



- Không tiếp. Nói với họ ta vẫn còn ngủ.



Nàng quay người vào phía trong.



- Nhưng bệ hạ đã đợi ở tiền điện rồi.



Asisu uể oải giũ bỏ ổ chăn, bước chân xuống giường rồi sơ sài vuốt lại mái tóc rối. Nàng đi đến trước gương nhìn qua một lượt, rồi mới vén màn đi về hướng tiền điện. Bước đi của Asisu rất chậm, nàng chính là không muốn gặp bất kỳ ai. Cho dù từ tẩm điển Nữ hoàng đến chính điện chỉ có vài bước chân nhưng rất lâu nàng mới đi đến nơi.



- Chị Asisu.

Carol reo lên, gương mặt không giấu sự vui mừng. Quả thật nàng ta đã rất lo lắng kể từ đêm hôm đó.



____________________________________________________________



Plè plè, các rít- đơ yêu dấu đã ngủ chưa nè :333