Menfuisu quả thật không có cách nào khác hay hơn.Cách ít tổn thất cho cả hai bên nhất chính là sai người đưa Mitamun trở lại Hitite.Nhưng hắn lại không chắc chắn cô công chúa Hitite này thuyết phục được Izumin đưa Asisu và Carol trở về.
Hoàng cung Hitite...
Hai người bọn họ đi vào trong chính điện, Asisu dùng khăn che gương mặt mình lại. Đọc truyện ai mà không biết quốc vương Hitite là một lão đầu háo sắc chứ. Quả đúng như dự đoán, vừa nhìn thấy Carol lão ta đã sáp lại gần.
- Đây là con gái nữ thần sông Nile được người dân Ai Cập tôn vinh? Quả thật có xinh đẹp, nhưng ta cảm thấy, bất quá chỉ xứng hạng kỹ nữ.
Nói đến đây Carol điên tiết cả lên, nàng ta bắt đầu rống lên về viêc mình là người thế kỉ 20, công dân nước Mỹ tự do, không phải hạng gái điếm thấp kém. Đương nhiên là không ai hiểu gì trừ Asisu và nàng ta. Asisu lén nhìn sang Izumin, hắn ta không nói gì cả. Vương phi Hitite nắm chặt lấy bả vai Carol, nói những câu lời thoại y trong truyện.
- Con gái của ta, Mitamun, ngươi đã làm gì nó rồi?! Có phải ngươi lo lắng nó sẽ chiếm vị trí mà ngươi muốn trèo cao nên đã gϊếŧ nó?! Con gái tội nghiệp của ta...
Bà ta lui về phía sau, chao đảo như sắp ngã. Cổ họng bật ra vài tiếng thút thít.
- Còn ngươi, ngươi là ai?
Lão háo sắc nhìn sang Asisu.
- Nô tỳ là Amini, tế ti của Ai Cập, người hầu của công nương Carol. Xin được diện kiến quốc vương.
Oh sh*t, nếu tên háo sắc này biết nàng là chị gái của Menfuisu, có phải sẽ lấy nàng ra để đe dọa Ai Cập không. "Izumin, làm ơn đi, đừng vạch trần ta tại đây."- Nàng khẽ cầu xin trong lòng.
Izumin, hắn vậy mà không nói gì. Nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
- Phụ vương, chúng ta cần tra hỏi về tung tích của Mitamun. Hãy giao cho nhi thần việc này.
- Được, nhất định phải đưa con gái ta trở lại.
Asisu đi theo sau Izumin mà lòng không khỏi mừng thầm. Hắn đưa các nàng đi dọc theo các tường thành, dọc qua các hành lang đầy ánh đuốc. Dừng lại trước một căn phòng có cánh cửa lớn.
- Hoàng tử, người trở lại rồi.
Bà Mura từ bên trong bước ra. Ánh mắt của bà dừng lại trên người Asisu và Carol. Mái tóc vàng bà quả thật chưa thấy bao giờ, nhưng nhan sắc của thiếu nữ tóc đen vẫn là nghiêng nước nghiêng thành hơn. Asisu bỗng nhiên thấy lạnh gáy, bà ấy cứ nhìn chằm chằm vào nàng, thật kì lạ.
- Thay trang phục cho bọn họ.
- Vâng.
Carol bị đám người hầu lôi lôi kéo kéo. Asisu thì tự giác hơn, nàng đứng yên để bọn họ thay y phục. Tên Izumin kia đã đi rồi, đều là phụ nữ với nhau, nàn cũng không nhất thiết phải quá câu nệ.
Mái tóc vàng của Carol được căn kim nối làm cho dài thêm, nhìn như một dải lụa vàng ròng. Nhưng cái thân hình không mông không ngực này, mặc trang phục rộng thùng thình của Hitite quả có chút buồn cười.
Trang phục của Hitite có phần dày và rộng hơn Ai Cập. Nhưng tại sao tên Izumin đó mặc đồ như chỉ khoác một tấm lụa lên người nhỉ? Cứ như thể không mặc quần áo. (Đọc đến đoạn này cười vl :))))
Đến tối, bọn họ có một yến tiệc, lý do quá nhàm chán nên nàng đã quên nó luôn. Carol ngồi gọn trông lòng Izumin, giống như lúc ở bên cạnh Menfuisu. Asisu phì cười, tên Menfuisu kia không biết đã có bao nhiêu cái mũ xanh rồi nhỉ?
Vũ nữ múa hát thật nhàm chán, rượu ở đây lại không được ngon như những năm trước. Chỉ có loại rượu mà tên sứ giả kia đem đến mới là mỹ vị. Carol đằng kia đang bị ép uống rượu, nàng ta nhấp được vài ngụm thì mặt bắt đầu đỏ gay. Tửu lượng kém thật, cho nàng uống thú rượu đó nàng còn chê thêm. Đằng nào cũng dự buổi tiệc này rồi, hiếm khi được uống nhiều như vậy, nàng phải tận dụng một chút.
Asisu nốc cạn ly này đến ly khác. Các khách quan trong điện đều đã say mèm, lần lượt cáo lui về trước. Cuối cùng cả quốc vương và vương phi cũng trở về điện của mình. Carol thì say khướt không biết trời trăng gì. Tên Izumin bế nàng ta đi, Asisu linh cảm có chuyện gì không ổn.
- A...ha ha... hoàng tử, dù sao thì ta và Carol cũng là tỷ muội, để ta đưa cô ấy về. Ngài không cần bận tâm.
Asisu cười thầm, làm sao nàng có thể để hai người đó phát sinh quan hệ được chứ. Menfuisu đã đủ đáng thương rồi nga. Izumin nhìn nàng bằng một ánh mắt quỷ dị.
- Ta nhớ năm đó yến tiệc, nữ hoàng uống một lúc hết tất cả rượu Hitite ta tiến cống vẫn không say. Bây giờ có lẽ không còn được như trước, đã say rồi, ta sai người đưa về phòng.
- Hoàng tử, Carol là gái nhà lành đó nha. Ngài đưa cô ấy về rồi, cô nam quả nữ chung phòng, có lẽ là không tiện đi. Vẫn là để ta dìu cô ấy về phòng thì hơn.
Asisu một lần nữa đứng ra cản Izumin bước tiếp về phòng.
_____________________________________________________________
Hế lô
Chap này nhạt lắm các cậu ạ :)))
Hi vọng chap sau có sự tiến triển này đó mặn mòi tí :))))