-Carol,nhanh chút.Đừng để Menfuisu phát hiện.
-Chị Asisu,bộ váy này vướng víu quá.
-Cố chịu đi,sắp tới rồi.
Hai nữ nhân len lỏi qua đám cây cỏ ra bãi đất trống.Carol bịt kín đầu tóc nhưng vẫn có thể nhìn ra mái tóc đen thoắt ẩn thoắt hiện.Bộ tóc giả này chính là do Ari tỉ mỉ lựa chọn,thoạt nhìn không thể nhận ra.Asisu vẫn còn nguyên trang phục hoàng gia trên người,chỉ khác thêm một chiếc áo choàng vải.Nối đuôi theo sau hai người là Ari và Eri.
-Lệnh bà,chúng ta đừng làm chuyên này nữa.Sẽ nguy hiểm lắm,ngưòi mà có mệnh hệ gì thì chúng thần không sống nổi.
-Sợ gì chứ?
Đằng nào thì hào quang nữ chính sẽ giữ được cái mạng này cho nàng mà.Chỉ cần Asisu này vẫn nằm trong cốt truyện chính thì nàng vẫn chưa chết được đâu.
-Carol,lên trước đi.
Asisu cùng hai người kia dừng lại sau bụi cây,để một mình Carol lên trước.Đúng như dự kiến,tên Izumin đó cùng xuất hiện.Nhưng...hình như có gì đó không đúng.Hắn không chộp lấy Carol rồi chạy đi như mọi khi sao?
-Lệnh bà,hình như tên thương nhân đó nhìn sang bên đây.-Ari thì thầm vào tai Asisu.
"Hắn thấy rồi sao?Không thể nào?!"
Nàng khá hoảng hốt,rõ ràng bụi cây này xa với chỗ Carol đứng,vậy mà tên Izumin đó vẫn thấy được sao?
-Anh đây rồi,tôi cứ tưởng anh không đến chứ.
Vốn dĩ Carol từ đầu cũng đã muốn trốn thoát khỏi hoàng cung rồi.Cô nàng không muốn trở thành vọ Menfuisu.Mặc kệ đi,dù sao mọi thứ vẫn ổn định theo kế hoạch.Bên phía Menfuisu chắc đã bị thích khách của Izumin ám sát,thị vệ đã tập trung qua bên đó hết rồi.
Izumin phất tay,3-4 tên thủ hạ của hắn xuất hiện.Nàng cam đoan rằng bọn chúng sẽ chộp lấy Carol rồi chuồn lẹ.Nhưng không,không chỉ một mình Carol mà cả nàng cũng không thoát được.Không biết từ khi nào mà có người giữ Asisu lại.Ari và Eri may mắn chui qua đám cỏ thoát được,chắc bọn họ đi tìm Menfuisu rồi.Carol sợ quá đã bất tĩnh nằm ở kia.2 tên trong số đó đã bắt được Ari và Eri,bọn họ bất lực bị trói hai tay ở phía sau.
Izmin mang Carol cưỡi lạc đà chạy ra khỏi cổng thành,nàng,Ari và Eri cũng bị thủ hạ của hắn mang theo.Thật lòn Asisu muốn la lên cầu cứu,nhưng miệng đã bị nhét vải rồi.
Đoàn lạc đà phi qua xa mạc đến một bến tàu,là tàu của Hitite.Vừa lúc đoàn lạc đà lên tàu,chiếc tàu rời bến thẳng về kinh thành Hitite.Bọn thủ hạ lúc này ném ba ngưòi bọn họ vào khoang tàu,Carol thì mất hút không thấy đâu.Vốn dĩ lúc này Asisu nên lo cho bản thân mình,nhưng nàng lại càng lo cho Carol hơn.Nếu nó bị thương,Menfuisu sẽ hạ lệnh để nàng bị bêu đầu thị chúng mất.Asisu khá chắc rằng sẽ không một ai đi xuống khoang này cả,cho nên nàng vô tư đánh một giấc ngon lành.Ari và Eri sợ đến xanh cả mặt,liên tục đập cửa kêu la.
Được một lúc,bọn họ cũng im lặng,còn Asisu không biết đã ngủ từ lúc nào.Bỗng nhiên có tiệp đạp cửa thật mạnh khiến nàng bừng tỉnh.Trong khoang bây giờ không chỉ có ba người các nàng mà còn có thêm Izumin và Carol.Carol bị giữ hai tay sau lưng,trên lưng còn có máu,chắc hẳn vừa bị hắn tra khảo xong.
Izumin ném Carol xuống đất.Hình như không đúng lắm,tóc giả của Carol đã rơi ra rồi nhưng hắn vẫn không động tâm sao?
-Ta hỏi ngươi lần cuối,em gái ta-công chúa Mitamun đâu?
"Mitamun?Không phải nàng ta vẫn còn thoải mái ăn nhờ ở đậu hoàng cung Ai Cập sao?"
-Tôi...khô...không biết.
Carol không biết cũng phải thôi,vì cung của Mitamun ở gần cung của Asisu hơn mà.Với cả,Carol cũng hiếm khi ra ngoài cung của mình.
-Em gái ta,kể từ lúc nó đến Ai Cập cũng đã lâu lắm rồi không trở về.Tất cả các ngươi nếu không nói ra thì ta sẽ gϊếŧ nữ thần của các ngươi.
-A a,ta biết ta biết,công chúa Mitamun đang ở trong cung của nữ hoàng Asisu.
Eri nhanh miệng nói ra.
"Chậc,thế là ta lại vướng phải tội danh giam giữ công chúa Hitite rồi."-Asisu phiền não.
-Ngươi.-Hắn tiến lại gần nàng-Ta nhớ ngươi là tì nữ của nữ hoàng,cô ta đã làm gì em gái ta rồi?!
Izumin bóp mạnh vai Asisu,cái cơ thể yếu đuối này động chút là đau rồi.Huống hồ là bị bóp mạnh như vậy.
-Ta..không...có.
Nàng cố gượng nói từng chữ.
-Cái gì?
Hắn thả lỏng tay ra,hai vai nàng đã đỏ ửng.Izumin có vẻ không nhận ra nàng.
-Ý ta là nữ hoàng không như vậy.Công chúa Mitamun một mực muốn ở lại hoàng cung Ai Cập dạo chơi nên mới tá túc ở điện của nữ hoàng.
-Làm sao ta biết ngươi có nói thật hay không?
-Chị Asisu...
...
Toang!Sớm không tỉnh,muộn không tỉnh mà cứ tỉnh vào lúc này là sao Carol?
-Cái gì,ngươi nói cái gì?
Izumin chuyển sang giữ lấy Carol.
-Chị Asisu...cứu em...
-Asisu?Ngươi chính là chị của tên Pharaoh đó?Ngươi dám nói dối ta?
Hắn ta nhìn sang Asisu.Buông Carol người không thể tàn hơn ra.
-Ây da,người anh em.Có gì chúng ta từ từ nói.Chẳng phải ngươi muốn biết tung tích của em gái mình sao?
Asisu lùi về phía sau,cố gắng thương lượng.
-Ngươi đang đe dọa ta?
-Không phải.
-Tốt nhất ngươi nên nói thật.
Izumin bình tĩnh ngồi xuống,Carol nép mình vào người Asisu,mặt không còn tí máu.Nàng có phần sợ hãi khi đối mặt với tên hoàng tử này,cả người hắn phát ra hơi thở nguy hiểm.
-Ngài muốn ta nói gì?
-Tất cả về em gái ta.