Hắn ta nghe theo lệnh của Thượng Quan Bắc, nhận sự trợ giúp từ Yến Thái, hiện tại, hai người bọn họ gặp nhau là để báo chuyện này cho Thượng Quan Bắc.
Tuy nhiên, Thượng Quan Bắc lại lập tức đưa ra một mệnh lệnh.
“Bây giờ, bất kể tôi đang ở đâu, cậu ấy… lệnh cho tôi đi giết Vu Kiệt!”
Nghe Lưu Bát nói xong, Yến Thái không khỏi nhếch miệng, nở một nụ cười hờ hững.
“Nóng lòng như vậy à, xem ra người này là tử địch của Thượng Quan Bắc!”
Yến Thái cười nói.
Hắn ta cũng báo với Thượng Quan Bắc tin tình báo mà mình đã tra được.
Hiện tại Vu Kiệt vẫn chưa tỉnh lại, vẫn còn đang nghỉ ngơi dưỡng bệnh trong bệnh viện.
Bất kỳ ai thì cũng hiểu, khi Vu Kiệt còn chưa tỉnh lại thì đây chính là thời điểm ra tay tốt nhất.
Đồng thời, cũng chỉ có một cách duy nhất để giết chết hắn ta.
“Ừm, có vẻ như cậu ấy đang rất sốt ruột, tuy nhiên… tôi nghe đồn là cái bệnh viện kia hiện đang được bảo vệ rất nghiêm ngặt”, Lưu Bát ngượng ngùng nói
“Thế nên cậu chủ của anh mới muốn anh tìm đến tôi, tôi đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, anh chỉ cần quan tâm chuyện giết người là được”.
Yến Thái nhếch miệng cười, nhìn sang Lưu Bát.
Cái nhìn này khiến Lưu Bát nổi da gà, hắn ta có cảm giác người đàn ông đối diện chẳng phải thứ tốt lành gì.
Dù Yến Thái có cười hiền lành thế nào đi nữa thì…
Nói cho cùng cũng chỉ là ác ma ăn tươi nuốt sống người ta mà thôi!
Chiếc xe sang trọng nhanh chóng chạy đến bệnh viện, vị tôn thái tử nhà họ Yến này cũng rất mong chờ cảnh tượng giết người sắp diễn ra.
Tuy nhiên, hắn ta không hề hay biết người thanh niên mà bố hắn ta một lòng muốn bảo vệ, thậm chí vì thế mà bỏ mặc sinh nhật của hắn ta lại chính là Vu Kiệt.
Yến Thái rất kích động, bởi vì người mà bọn họ muốn giết chính là tôn thái tử của nhà họ Lý.
Nếu có thể giết Vu Kiệt thì hắn ta và nhà Thượng Quan xem như đã mở ra một cục diện mới.
Đó chính là khởi đầu để hai gia tộc cùng hợp tác đẩy ngã nhà họ Lý.
Hắn ta cần phải thông qua nhà Thượng Quan để thể hiện giá trị của mình.
Hơn nữa, tận mắt nhìn thấy vị tôn thái tử nhà họ Lý kia chết đi là một chuyện vô cùng tuyệt vời.
Nghĩ đến đây, hắn ta lại lần nữa nở một nụ cười hiền lành, vô hại.
Bỗng nhiên, tài xế kinh ngạc kêu lên.
“Cái gì?”
Sắc mặt Yến Thái lập tức thay đổi, đưa mắt nhìn quanh bốn phía, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy bố mình thông qua cửa sổ xe.