Hắn ta trừng mắt nhìn Sở Dương Ngọc, hận không thể giết hắn, khiến hắn im lặng mãi mãi.
"Mày đừng tự gây thêm phiền phức cho bản thân! Cũng đừng gây phiền toái cho tao!"
"Lái xe!"
Thượng Quan Bắc tức giận quát.
Sau đó, chiếc Rolls-Royce này chầm chậm khởi động rồi rời khỏi trang viên.
"Đã xảy ra…chuyện gì vậy?"
Sở Dương Ngọc đưa tay che một bên má sưng đỏ kia, nhìn chiếc xe khuất dần với vẻ mặt bối rối.
Sở Dương Ngọc hơi hoảng loạn, không ngừng hồi tưởng lại mọi chuyện.
Hắn không biết mình đã nói sai điều gì, mà lại đắc tội với vị cậu chủ kia!
Phải biết rằng, nếu đắc tội Thượng Quan Bắc, đây không phải là chuyện nhỏ.
Hắn lập tức xoay người đi vào trang viên, chuyện này nhất định phải thảo luận một phen mới được!
Lúc này, chiếc Rolls-Royce nọ đã đi rất xa trang viên.
Hô hấp của Thượng Quan Bắc hơi nhanh, tim đập liên hồi, hắn ta nhìn lên bầu trời, vô cùng bất an.
Thượng Quan Bắc nuốt nước bọt liên tục, hít sâu vài hơi, cố gắng trấn tĩnh lại tâm trạng của mình.
Hai tin nhắn mà hắn ta nhận được đã giải thích rõ ràng một chuyện.
Vu Kiệt lại một lần nữa thoát được kiếp nạn.
Vu Kiệt không chỉ sống sót sau vụ tai nạn máy bay, mà còn giết chết năm cường giả phong thánh muốn lấy mạng anh!
Chuyện khủng khiếp như thế này, đến bây giờ hắn ta vẫn không tài nào chấp nhận được.
Tuy nhiên, hết cảnh tượng này đến cảnh tượng khác liên tục lóe lên trước mắt hắn ta, như thể hắn ta chính là Vu Kiệt vậy.
Hắn ta tưởng tượng bản thân đã làm nên những chuyện vang dội cổ kim.
"Không thể nào! Không thể nào!"
Hắn ta siết chặt tay thành nắm đấm, đột nhiên giáng mạnh vào cửa kính ô tô.
"Rầm!"
May là tấm kính chống đạn của chiếc Rolls-Royce này được làm rất tốt, nếu không chắc chắn đã bị Thượng Quan Bắc đấm vỡ.