Thượng Quan Phiệt bên cạnh thấy thế thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Ông ta vội vàng lôi điện thoại di động ra, muốn xem coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Rầm!
Như một tia sét đánh cho đầu óc Thượng Quan Phiệt trống rỗng.
Câu lạc bộ Đồ Long?
Làm nhục con gái nhà lành?
Giao dịch với quan chức nhà nước?
Cái tội nào cũng có thể khiến nhà họ Thượng Quan phải trả một cái giá rất đắt để dẹp yên.
Thượng Quan Phiệt lập tức ngừng thở.
Ông ta chậm rãi chuyển tầm mắt từ điện thoại di động sang Thượng Quan Bắc.
Ánh mắt đó đã tràn ngập tơ máu.
Oán hận, tức giận, căm phẫn.
Tất cả mọi cảm xúc đều có thể được nhìn thấy trong ánh mắt đó.
Thượng Quan Bắc bị nhìn mà rợn hết cả tóc gáy, cả người đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Chưa hết.
Tin tức vẫn tiếp tục được đăng lên.
Tin tức thứ tư!
“Ngôi sao nhí nổi tiếng Tiểu Anh Đào bị Thượng Quan Bắc kéo vào khách sạn, một ngày một đêm không về, ngày hôm sau cô bé được đưa vào bệnh viện”.
Ầm!
Lại là một tin tức mang tính bùng nổ, khiến mọi người ở đó phải ồ lên.
Bấy giờ, tất cả mọi người ở đây đều dừng việc xì xào bàn tán.
“Tiểu Anh Đào mới có mười ba tuổi! Con bé còn nhỏ như vậy, còn non nớt như thế, cười rộ lên khiến tôi lại nhớ đến con gái mình! Tại sao tên đó lại ra tay được!”
“Thảo nào Tiểu Anh Đào không còn xuất hiện nữa, bố mẹ cũng đưa con bé ra nước ngoài, thì ra là vì tên này!”
“Thượng Quan Bắc là tên không bằng cầm thú, thứ súc sinh! Đó là chuyện con người có thể làm được ư!”
“Gia đình đang yên đang lành như thế, Tiểu Anh Đào có tương lai sáng lạn như thế, vậy mà bị phá hủy! Ta tức chết mất!”