hông ngờ đối phương lại nói chuyện, sau khi nghe thấy hắn nói chuyện, vẻ mặt nghiêm túc của Lý Phong hơi thả lỏng.
Với Lý Phong thì biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Bởi vì anh không biết cấu tạo cơ thể của đối phương thế nào, nhược điểm là gì, phải đánh ra sao?
Mà giờ hắn lại nói chuyện chứng tỏ hắn là một sinh vật trí tuệ.
Lý Phong hiểu rõ cách tấn công một sinh vật có trí tuệ.
Trên mặt anh cười thoải mái nói: "Tôi đứng ở đây, muốn giết thì nhào vô".
Bóng Ma Thời Gian cười khẩy nói: "Cậu nghĩ mình khống chế được thời gian thì vô địch chắc? Mơ đi!"
Vừa dứt lời, hắn đã lao về phía Lý Phong.
Chỉ trong nháy mắt, khí đen dường như bao trùm lấy toàn bộ Lý Phong.
Sau khi khí đen rời khỏi người hắn thì bóng dáng thật của hắn cũng lộ ra.
Hóa ra hắn cũng không phải là ma, hắn mặc một bộ quần áo bình thường.
Bộ quần áo này bó sát người, nhìn như đồ bơi, lộ ra cơ bắp cuồn cuộn của hắn.
Mà hắn còn đeo một cái đồng hồ công nghệ cao trên tay.
Trông hắn không khác người bình thường là bao, chỉ là hai bên mặt hắn có bốn đường cong giống như được vẽ bằng bút màu.
Mà lúc này, bốn đường cong ấy đang tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Thấy Lý Phong vẫn sừng sững đứng đó không ngã, hắn cười lạnh nói: "Từ bỏ đi. Loại khí này chuyên dùng để đối phó với những người ăn cắp thời gian như cậu đấy".
"Cho đến nay tôi đã giết không biết bao nhiêu người giống cậu".
"Người phá hỏng trật tự thời gian và con người như cậu phải chết".
Nhưng lúc này Lý Phong đã bị khí đen bao phủ, dửng dưng nói một câu: "Ở thế giới của tôi, nếu ai phạm tội thì sẽ do pháp luật phán quyết".
"Tôi muốn biết các anh dùng thứ gì để phán quyết người khác".
Vừa nói Lý Phong vừa bước ra khỏi khí đen.
Khí đen nhìn rất ghê gớm này cũng chẳng nhằm nhò gì với Lý Phong.
Bóng Ma Thời Gian thấy Lý Phong vẫn lành lặn thì ngạc nhiên, hắn trợn to mắt, nhìn Lý Phong chằm chằm nói: "Sao cậu làm được? Tính đến nay tôi đã giải quyết hai mấy người rồi nhưng không ai có thể thoát khỏi khí đen cả".
Lý Phong nhếch miệng cười, sau đó từ từ nâng tay phải lên.
Tay anh vung nhẹ trong không khí.
Lúc này, không khí như dòng nước bị Lý Phong đẩy ra.
Hai mắt hắn trợn to, bất giác bước lên trước hai bước, khí đen trên người cũng càng thêm giày đặc: "Cậu có hai loại siêu năng lực".
Chương 898: Quỳ xuống xin tha
Lý Phong cười nhẹ với hắn: "Dường như chuyện gì các anh cũng có thể dùng siêu năng lực để giải thích nhỉ".
"Nhưng với tôi, không phải chuyện gì cũng gọi là siêu năng lực".
"Bản chất năng lượng vốn có của vũ trụ cho dù được hình thành dưới dạng nào thì cũng sẽ không có quá nhiều thay đổi".
"Siêu năng lực chỉ là một dạng năng lượng cụ thể".
"Nếu lấy hạt nhân của vũ trụ đi tìm nguồn gốc của nó thì anh sẽ thấy hình dạng và cấu tạo của tất cả các năng lượng trong vũ trụ đều giống nhau".
Hắn bỗng cười khẩy: "Cái loại kiến hôi như cậu mà cũng dám trâng tráo nói về thể năng lượng của vũ trụ, đúng là chán sống rồi. Giờ tôi thay mặt tòa tuyên án cậu tử hình".
Lý Phong ngoắc tay với hắn nói: "Lên đi".
"Muốn chết à!", khí đen trên người hắn càng dày đặc hơn, lao về phía Lý Phong như gió lốc.
Khí đen này bao trùm lấy anh, hình thành một cơn lốc màu đen, gió cũng càng ngày càng mạnh.
Một cảnh tượng kỳ lạ bỗng xuất hiện.
Lúc này xung quanh vẫn không có gì thay đổi.
Nhưng cơn lốc màu đen vây quanh Lý Phong cực kỳ mãnh liệt.
Mà cơn gió lốc này chỉ ảnh hưởng đến Lý Phong, lá cây n