hong không thay đổi: “Tôi là ai không đến lượt anh quản”.
“Việc duy nhất bây giờ anh cần làm đó là quyên góp thêm số tiền sáu tỷ còn lại”.
“Nhà họ Tống các anh không phải rất quan trọng chữ ‘tín’ sao?”
“Sáu tỷ này thì có là gì”.
Tống Giang Thu lùi về phía sau.
Đối với những người dân bình thường, đúng thật là hắn ta rất giàu có.
Thu nhập hàng tháng của hắn ta là số tiền là một gia đình bình thường cả đời cũng không thể kiếm đủ.
Nhưng cho dù hắn ta có nhiều tiền thế nào đi chăng nữa cũng không thể so sánh được với Lý Phong.
Hơn nữa không chỉ một mình Tống Giang Thu.
Cả cái đất thủ đô này cũng không có mấy ai có thể ngay lập tức lấy ra được số tiền lớn như thế.
Nếu như nhắc tới, thì chỉ có bốn cậu chủ lớn của thủ đô thôi!
Nhưng cho dù là bốn cậu chủ lớn của thủ đô cũng sẽ không quyên góp một số tiền lớn như vậy trong bữa tiệc quy mô nhỏ như thế này.
Hai mắt Tống Giang Thu không ngừng đảo quanh.
Lúc này, điện thoại trong túi hắn ta đột nhiên vang lên.
Nếu là bình thường, Tống Giang Thu nhất định sẽ không quan tâm.
Bởi vì đang tham gia tiệc, hắn ta sẽ không bao giờ nghe điện thoại.
Như vậy sẽ ảnh hưởng đến phong độ của hắn ta, mọi người sẽ cho rằng hắn ta là người không chuyên nghiệp.
Nhưng cú điện thoại này khiến Tống Giang Thu thích điên lên.
Hắn ta lập tức lấy điện thoại ra.
Thật ra là do ai đó gọi nhầm.
Tống Giang Thu giả vờ ở nhà đang có việc gấp nên nhanh chóng cầm điện thoại rồi xoay người rời đi.
Sau khi Tống Giang Thu bước tới cửa sảnh tiệc, Lý Phong đột nhiên lên tiếng.
“Cậu Tống, hình như anh đánh rơi cái gì đó ở đây này”.
Tống Giang Thu khựng lại.
Hắn ta đột nhiên quay đầu lại, phát hiện ra trong tay Lý Phong có thêm một tấm thẻ.
Tiết Đại Bàn nhìn tấm thẻ vàng trong tay Lý Phong, cười nói.
“Đại ca! Đây là thẻ tiết kiệm danh cho khách hàng VIP của Citibank”.
“Chi nhiều hơn thu”.
“Ồ?”
Lý Phong nhướng mày, ném thẻ vàng cho Tiết Đại Bàn: “Ông dùng số tiền trong thẻ này để bù vào số tiền quyên góp mà cậu Tống vẫn còn nợ nhé”.
“Vâng ạ!”
Thấy Tiết Đại Bàn cầm thẻ ngân hàng của mình qua đó.
Tống Giang Thu cười lạnh một tiếng: “Thẻ tiết kiệm này của tôi có hai tầng mật khẩu”
“Không có tôi, ông đừng hòng động được vào một đồng tiền nào ở trong đó!”
Chương 589: Nhất định phải trả giá
Tuy nhiên, Lý Phong trực tiếp nói ra hai tầng mật khẩu của Tống Giang Thu.
“Mật khẩu đầu tiên có chín số”.
“Mật khẩu thứ hai có mười ba số”.
Tiết Đại Bàn nhanh chóng nhập dãy số mà Lý Phong vừa nói ra.
Cứ ngỡ là chỉ tiện mồm nói ra, kết quả không ngờ lại đăng nhập thành công.
“Anh ơi, mật khẩu đúng này!”
Sau khi Tiết Đại Bàn vừa nói xong, Tống Giang Thu lập tức lao về phía Tiết Đại Bàn.
Tốc độ của Tống Giang Thu rất nhanh, nhanh như một cơn gió!
Tuy nhiên, có người còn nhanh hơn hắn ta!
Tống Giang Thu vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Thấy một bóng đen vụt qua trước mắt mình.
Trong nháy mắt, Lý Phong đã chặn đường hắn ta lại.
“Cút ra cho tao!”
Tống Giang Thu là một cao thủ cập độ tông sư!
Hắn ta dùng chiêu thức gia truyền của dòng tộc mình, Thiết Không Quyền!
Mặc dù quyết định được đưa ra một cách vội vàng.
Nhưng lúc này, Tống Giang Thu đã hạ quyết tâm, dùng Thiết Không Quyền trực tiếp đánh chết Lý Phong.
Bảy tuổi hắn ta đã bắt đầu luyện Thiết Khôn