xòa che trước mặt, hai tay cô ta buông thõng xuống.
Móng tay màu đen trong tay áo từ từ duỗi ra.
Trong cái nhìn chăm chú của Tần Trọng, người phụ nữ tóc dài không có chân này bỗng giơ tay lên.
Vung mạnh về phía đàn em của Tần Trọng.
“Rắc!”
Tiếng hét thảm thiết vang lên.
Ngay dưới mí mắt của Tần Trọng, tên sát thủ kia đã biến mất.
Biến mất trong không trung.
Tần Trọng chưa gặp phải chuyện nào lạ như thế.
Nên giờ phút này, dù hắn đã được huấn luyện từ nhỏ cũng không biết xử lí ra sao.
Cảnh tượng bất ngờ ấy khiến hắn chết đứng người.
Không biết nên bước lên trước hay là chạy trốn.
Nhưng tên sát thủ đứng cạnh Tần Trọng.
Lúc hắn phát hiện người phụ nữ kia đang bay về phía hắn.
Đã bị dọa sợ đến hét to.
“Ôi mẹ ơi!”
Hắn đột nhiên quay đầu chạy vào phía rừng cây.
Tốc độ của hắn bây giờ còn vượt qua thành tích tốt nhất trong lúc huấn luyện của mình.
Nhưng cho dù hắn chạy nhanh nữa thì sau khi chạy vào rừng cây.
Trong rừng tối đen như mực vẫn truyền đến tiếng hét thảm thiết của hắn.
“Á!”
Sau tiếng hét thảm thiết ấy là sự yên tĩnh bao trùm.
Cả khu rừng yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng bản thân hít thở và tiếng tim đập.
Tần Trọng run bần bật.
Dù là hàm răng hay hai chân.
Ngay cả tim hắn vì quá mức sợ hãi mà đập nhanh chưa từng có.
Bóng dáng người phụ nữ đã biến mất.
Cô ta biến mất ngay dưới mí mắt Tần Trọng.
Mà trong nháy mắt khi cô ta vừa biến mất, trong rừng lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của đàn em Tần Trọng.
Không cần nghĩ cũng biết là chắc chắn là do người phụ nữ này làm.
Yên tĩnh!
Bốn phía cực kì yên tĩnh!
Cho dù bây giờ không rõ người phụ nữ này là ma hay là người.
Nhưng nỗi sợ hãi tước nay chưa từng có làm hắn quên mất bản thân mình là một cao thủ mạnh.
Hắn không khác gì người bình thường.
Nỗi sợ hãi đang bao trùm lên hắn.
“Khặc, khặc khặc khặc......”
Lúc này, sau lưng Tần Trọng vọng đến âm thanh rất kỳ lạ.
Âm thanh này, nghe có vẻ giống tiếng phát ra từ họng c