Bùm!
Dù có kiếm thuẫn Thanh Huyên cản lại nhưng lực tương phản quá lớn vẫn khiến Diệp Huyên bị hất văng ra hơn mấy nghìn trượng.
Có điều, kiếm thuẫn Thanh Huyên vẫn không chút sứt mẻ, không hề hấn gì.
Phía đằng xa, khi luồng sáng trắng đó bay ra, tròng mắt của Linh Ma Thần sư lập tức co lại, vô số thần lôi bị phá hủy chỉ trong tích tắc.
Dễ như trở bàn tay!
Tiếp ngay đó, luồng sáng trắng liền đến trước mặt bà ta.
Linh Ma Thần sư giật mình, tay phải lập tức vẽ ra một tấm bia năng lượng sấm chớp, chặn ngay trước mặt.
Ầm.
Lá chắn sấm chớp đó đột ngột nổ tung.
Uỳnh! Bùm!
Linh Ma Thần sư bị hất văng ra ngoài mấy vạn trượng. Lúc bà ta vừa dừng lại thì cơ thể liền bị rạn nứt như mạng nhện nhưng không vỡ nát hoàn toàn.
Hiển nhiên thực lực bà ta vô cùng đáng sợ.
Nhưng viên đạn vừa bắn ra không biến mất mà xuyên thủng bụng của Linh Ma Thần sư, sau đó biến mất ở cuối điểm tinh không chỉ trong nháy mắt.
Thời không mà viên đạn đó đi ngang qua đều bị hủy diệt, vì vậy một khe nứt thời không khổng lồ không nhìn thấy đáy đã xuất hiện trong Linh Ma giới.
Linh Ma Thần sư nắm chặt hai tay, vô số thần lôi màu đen chớp nháy xung quanh người bà ta, sau đó cơ thể bà ta đã từ từ hồi phục lại.
Rơi xuống rồi ư!
Đằng xa, Diệp Huyên chau mày, nói: “Tiểu Tháp, đến lúc tạo nét, à không, lên đạn, thêm hai vạn Tinh Thần Mạch cho ta”.
Hai vạn!
Cây súng nhỏ trên tay Diệp Huyên quay về trong Tiểu Tháp. Một lát sau, Tiểu Tháp lại xuất hiện trên tay Diệp Huyên. Hắn nhắm chuẩn vào Linh Ma Thần sư ở phía xa, tròng mắt Linh Ma Thần sư đột nhiên co lại, bà ta lập tức nổi giận: “Vô sỉ, không ngờ ngươi dám dùng ngoại vật, đúng là không biết xấu hổ”.
Diệp Huyên suy nghĩ rồi nói: “Vậy ta không dùng ngoại vật nữa”.
Hắn nói xong thì cất súng nhỏ vào.
Linh Ma Thần sư thấy thế thì ngây ra, lúc này, Diệp Huyên bỗng nhún người nhảy lên, chém về phía bà ta một kiếm.
Linh Ma Thần sư nheo hai mắt lại, đang định ra tay thì Diệp Huyên bỗng rút súng ra, sau đó lạ bóp còi.
Bùm!
Một luồng sáng trắng xuất hiện, Diệp Huyên văng ra trước.