đầu của gia tộc Viên Thị.
Nói gì đến đại tông sư, cho dù có là Vương đến thì cũng phải để lại một lớp da.
Lúc Viên Lịch Hành dẫn người đến Phan Gia Viên tụ hội với Ngô Lương.
Ngô Lương nói cho Viên Lịch Hành: "Lý Phong và ông chủ sạp hàng đồ cổ vừa mới rời đi rồi".
Viên Lịch Hành nhếch mày hỏi: "Bọn họ đi đâu?"
Ngô Lương cúi đầu khom lưng trước mặt Viên Lịch Hành, chỉ thiếu điều vẫy đuôi nữa thôi.
"Vừa nãy tôi phái người đứng cạnh nghe lén bọn họ nói chuyện".
"Lý Phong không biết cái hay của bình sứ".
"Mà ngược lại tìm đến chỗ bán để hỏi về nguồn gốc cái bình".
"Hắn cho Vương Đại Khánh mười nghìn tệ".
"Vương Đại Khánh liền dẫn hắn đi rồi".
"Nếu tôi đoán không sai, chắc Vương Đại Khánh dẫn hắn đến quê cũ của ông ta, núi Tướng Quân".
Viên Lịch Hành kéo áo Ngô Lương, bọn họ lên xe nhanh chóng rời đi.
Trên xe, Viên Lịch Hành hỏi Ngô Lương: "Núi Tướng Quân là nơi nào?"
Ngô Lương nói: "Trước kia núi Tướng Quân có một cái tên khác, gọi là Tam Lí Câu".
"Mấy chục năm trước ở đấy phát hiện được một ngôi mộ tướng quân".
"Nghe nói là cổ mộ của một đại tướng quân từ thời Tây Tấn".
"Sau đó lại tìm được một hai ngôi mộ ở mảnh đất đó".
"Ở đó từng dấy nên cơn sốt khảo cổ".
"Người dân xung quanh đó tìm được một số đồ sành sứ đều mang đến Phan Gia Viên chỗ chúng tôi bán".
"Vương Đại Khánh mấy năm nay toàn dựa vào tên tuổi của núi Tướng Quân để kiếm sống".
Thực ra mấy thứ ông ta bán đều là hàng thứ phẩm, không đáng nhắc tới.
Nghe xong Ngô Lương nói, vẻ mặt Viên Lịch Hành nghiền ngẫm.
Anh ta lập tức rút điện thoại gọi cho Viên Điền Hồng.
"Bác à, cháu phát hiện một chuyện rất thú vị".
Ở đầu dây bên kia, Viên Điền Hồng đang nhàn nhã ngồi trong nhà.
Ông ta vừa mới nói chuyện điện thoại với gia tộc Muto.
Sau khi tộc trưởng gia tộc Muto biết chuyện thì giận tím mặt.
Ông ta đã lệnh cho cao thủ hàng đầu của gia tộc Muto dẫn theo đám người tinh anh, ngồi máy bay đến thủ đô rồi.
Sáng mai là bọn họ đến nơi.
Sáng mai chính là ngày tận thế của gia tộc Lý Thị.
"Ừ, nói nghe xem nào".
Giờ tâm trạng Viên Điền Hồng đang rất tốt, ông ta có rất nhiều thời gian nghe kế hoạch của cháu mình.
Viên Lịch Hành nói với ông ta chuyện Lý Phong và Vương Đại Khánh đi đến núi Tướng Quân.
Sau đó anh ta nói với Viên Điền Hồng: "Bác à, giờ cháu có hai cách để giải quyết chuyện này".
"Cách thứ nhất là cháu làm theo lời bác, dẫn theo đội Hắc Phong đi giết chết Lý Phong và Hứa Mộc Tình, mang bình sứ về".
"Cách thứ hai là đi theo Lý Phong xem hắn định giở trò gì?"
"Dù sao thì giờ chúng ta cũng buộc dây vào cổ hắn rồi".
"Cho dù thằng chó Lý Phong chạy đến đâu thì chúng ta cũng có thể tóm được hắn".
Viên Điền Hồng suy nghĩ rồi nói: "Tìm cái bình này cũng là nhiệm vụ năm đó bên trên giao cho bác".
"Chẳng qua đã bao nhiêu năm như thế, chỉ sợ bọn họ cũng quên mất chuyện này rồi".
"Cháu nói không sai, vậy cháu dẫn theo đội Hắc Phong