ời phụ nữ chủ động rơi vào lòng mình thoải mái hơn nhiều so với việc bắt ép cô ta hầu hạ mình sao?”
Trương Gia Lương giơ ngón tay cái với Ngô Đức Khải.
“Hay!”
“Thủ đoạn này của cậu Ngô thật cao tay!”
Nói xong, Trương Gia Lương ghé sát mặt lại gần Ngô Đức Khải.
“Cậu Ngô, tôi vẫn còn một yêu cầu”.
“Cái thằng nhãi lái xe tông vào tôi hôm nay có thể để cho tôi được không?”
“Được! Đến lúc đó, ông muốn chơi thế nào cũng được”.
“Hi hi, cám ơn cậu Ngô nhiều”.
Nói xong, Trương Gia Lương lại lấy một hộp trà từ trong túi ra.
Sau đó, cười hihi đưa hộp trà đó cho Ngô Đức Khải.
Hai người nhìn nhau, bật cười.
Một kẻ xảo trá!
Một kẻ nham hiểm!
.......
Làng Hoa Khê, ngoại ô phía Nam thủ đô.
Ngôi làng được bao quanh bởi những ngọn núi.
Từ thủ đô lái xe đến đây mất hơn một tiếng.
Lý Phong và Hứa Mộc Tình lái xe đưa ông cụ trở về làng.
Lúc đầu ông cụ không chịu.
Ông ấy sợ làm chậm trễ thời gian của Lý Phong.
Đối với ông cụ, Lý Phong có thể mua hết số rau củ đó của ông ấy đã là một ân huệ lớn lắm rồi.
Lý Phong tìm đại một lý do.
Nói Hứa Hạo Nhiên cần phải tập luyện lái xe trên đường núi.
Anh nhất quyết bảo ông cụ lên xe, thậm chí còn chằng xe ba bánh gỉ sét của ông cụ lên trên nóc của chiếc xe địa hình này.
Trên đường đi, ông cụ nói với bọn họ rằng, ông ấy họ Tiết, tên là Thanh Sơn.
Toàn bộ người dân trong ngôi làng đó đều họ Tiết.
Theo lời ông cụ, tổ tiên của bọn họ có thể bắt nguồn từ thời kỳ hoàng kim của nhà Đường, danh tướng Tiết Nhân Quý.
Bầu không khí ở đây rất trong lành và có nhiều cảnh đẹp.
Trên đường đến đây, Lý Phong cũng đã đi qua một số ngôi làng.
Ở những ngôi làng này, hầu hết những người làm nghề đều là những người lớn tuổi.
Rất ít những người trẻ tuổi.
Thỉnh thoảng sẽ bắt gặp một vài đứa trẻ đang nô đùa trên khe núi.
Tiết Thanh Sơn nói với Lý Phong rằng bây giờ có rất ít người trẻ tuổi ở lại làng.
Những thanh niên trẻ tuổi có năng lực sau khi đi học đều không quay về nữa.
Không đi học thì sẽ đến các khu vực lân cận thủ đô để làm công.
Chỉ cần có một chút tiền trong tay là không muốn quay lại ngôi làng hẻo lánh này nữa.
Mặc dù nó chỉ cách thủ đô có một, hai giờ đi xe,.
Tuy nhiên, ở giữa bị chặn lại bởi những ngọn núi cao.
Nhưng ngược lại, bầu không khí ở đây vô cùng trong lành và yên tĩnh.
Lý Phong phát hiện ra rằng cách thức trồng trọt ở đây khá thô sơ.
Thậm chí không nhìn thấy nhà kính.
Mọi thứ đều tuân theo quy luật của tự nhiên.
Chẳng mấy chốc, xe dừng ở cuối làng.
Sau khi xuống xe, Hứa Mộc Tình lập tức đi về phía sườn núi.
Lý Phong vẫn luôn đi bên cạnh cô.
Nhờ có Tiết Thanh Sơn dẫn đường, bọn họ đi thăm ba ngôi làng xung quanh.
Cuối cùng, Hứa Mộc Tình ngầng đầu lên nói với Lý Phong.
“Chồng ơi, em định xây nông trại trồng rau ở đây”.
Lý Phong khẽ gật đầu, anh không ngắt lời Hứa Mộc Tình, để Hứa Mộc Tình nói tiếp.
Hứa Mộc Tình không hổ danh là nữ doanh nhân tài ba.
Ngay cả khi đối diện với ngành dịch vụ nhà hàng, một ngành hoàn toàn mới.
Hứa Mộc Tình có thể lập tức tìm ra địa điểm kinh doanh hợp lý.
Hứa Mộc Tình nói.
“Môi trường ở đây rất tốt, núi non sông nước t