nói thô bạo của người đàn ông phát ra từ trong điện thoại.
“Còn thế nào được nữa, vẫn vậy thôi, làm sao có thể so sánh với cậu Ngô được?”
“Lúc này cậu Ngô còn gọi điện thoại tới chắc là có chuyện gì đúng không?”
Ngô Đức Khải bật cười: “Anh Trịnh đúng là hiểu tôi!”
"Anh Trịnh, tôi nhìn trúng một người phụ nữ".
“Người phụ nữ này cũng không có chống lưng gì cả”.
“Cô ấy là người từ nơi khác đến, nếu như bây giờ anh có thể trói cô ấy đến chỗ của tôi”.
“Tôi cho anh năm trăm nghìn tệ, thấy thế nào?”
Chương 563: Tiền trao tráo múc
“Năm trăm nghìn?”
Lúc này, anh Trịnh này đang ở trong một sảnh mạt chược, nghe thấy việc đi bắt một người phụ nữ liền nhận được năm trăm nghìn, anh ta không nói thêm lời nào, lập tức đồng ý.
“Cậu Ngô, tôi không nghe nhầm chứ?”
“Trói một người phụ nữ mà đưa tận năm trăm nghìn, có phải nhiều quá rồi không?”
Trong điện thoại vang lên tiếng cười của Ngô Đức Khải.
“Anh không biết đấy chứ, người phụ nữ này đẹp lắm”.
“Tôi vừa nhìn thấy cô ta là bên dưới đã cứng ngắc lên rồi”.
“Tôi không thể đợi đến lúc trời tối được nữa”.
“Tôi gửi địa chỉ và hình của người phụ nữ đó qua cho anh”.
“Bây giờ anh tới đó bắt người phụ nữ đó đến đây cho tôi”.
“Tiền trao tráo múc!”
“Được, được được! Cậu Ngô cứ yên tâm, tôi sẽ đích thân ra tay, nhất định sẽ bắt người phụ nữ đó đến cho cậu!”
Anh Trịnh này tên đầy đủ là Trịnh Đại Lâm.
Trước đây, ông ta là một thành viên của hội Giao Long.
Sau đó vì phạm lỗi, ông ta đã bị trục xuất khỏi hội Giao Long.
Bây giờ ông ta dắt theo hơn hai mươi tên đàn em, kiếm sống trong một khu phố nhỏ.
Trịnh Đại Lâm sau khi cúp điện thoại, đứng dậy vỗ bàn, nói với anh em xung quanh.
“Các anh em! Đại ca vừa nhận được một đơn hàng lớn”.
“Bây giờ mọi người chuẩn bị tinh thần, đi cùng tôi đến hội quán tư nhân Hoa Hồng Đen một chuyến”.
“Chúng ta đi bắt một người phụ nữ”.
Ngay sau khi Trịnh Đại Lâm vừa nói xong, một thanh niên tầm mười bảy mười tám tuổi vội vàng bước ra.
Cậu thanh niên này trông rất nhanh nhẹn hoạt bát.
Cậu ta là em trai của Trịnh Đại Lâm, Trịnh Tiểu Thụ.
Trịnh Tiểu Thụ chính là cậu bé vừa nãy đi xe điện tông vào xe địa hình của Hứa Hạo Nhiên.
Những người anh em của Trịnh Đại Lâm bây giờ đều đang làm việc ở bên ngoài.
Suy cho cùng, sau khi mất đi chỗ dựa là hội Giao Long, nếu muốn tồn tại trong khu vực này, phải tỏ ra giống người lương thiện, thật thà, chăm chỉ làm việc.
Trịnh Tiểu Thụ chưa tốt nghiệp cấp ba đã đến thủ đô bươn trải cùng anh trai mình.
Mặc dù cậu ta còn nhỏ tuổi nhưng rất lanh lợi, hoạt bát.
Vừa rồi khi Trịnh Đại Lâm đang nói chuyện điện thoại với Ngô Đức Khải, Trịnh Tiểu Thụ vẫn luôn đứng ở bên cạnh nghe.
Nhất là khi nghe thấy việc bắt một người phụ nữ được thưởng năm trăm nghìn, Trịnh Tiểu Thụ đã cảm thấy có gì đó không đúng.
Trịnh Tiểu Thụ nhanh chóng nói Trương Đại Lâm: “Anh à, em thấy có gì đó không ổn!”
Trịnh Đại Lâm nhìn em trai ruột của mình, hỏi: “Chỗ nào không ổn?”
Sau khi Trịnh Đại Lâm bị đuổi khỏi hội Gi