riệu Côn không ngừng cầu xin.
Nhưng dù ông ta có nói gì, Brad vẫn dửng dưng.
Đôi mắt Brad nhìn Triệu Côn như trêu tức.
Hắn giống như một con mèo.
Hắn đang chơi đùa với một con chuột sắp chết!
"Ông đã thấy cảnh một người bị thiêu chết chưa?"
"Chưa thấy thì ông may mắn đấy, ông sẽ được thấy ngay bây giờ!"
"Sau khi một người bị lửa thiêu đốt, anh ta sẽ không cảm thấy nóng ngay lập tức”.
"Mà sẽ cảm thấy lạnh!"
"Đó là do hệ thống miễn dịch của da, để bảo vệ con người”.
"Khi cơ chín, chúng sẽ có mùi của thịt nướng”.
"Vợ của ông trông đầy đặn như vậy, nên mùi hương có thể sẽ thơm hơn đấy”.
"Làm ơn! Xin hãy tha cho vợ con tôi!"
Brad dùng chân giẫm lên Trần Côn.
Ông ta như một con giòi, ra sức vặn vẹo cơ thể.
Tuy nhiên, dù cố gắng thế nào, thì đầu ông ta vẫn bị dẫm lên và không thể cử động được!
"Bàn giao tất cả các công thức mỹ phẩm của các người cho tôi”.
"Còn không thì cứ đợi mà xem vợ con ông chết cháy đi!"
Triệu Côn không còn cách nào khác đành phải hét lên với người bên cạnh.
"Đi lấy công thức! Đem tất cả công thức đến đây!"
Thư ký của Triệu Côn do dự một chút.
Một người đàn ông cường tráng bên cạnh Brad bất ngờ lao tới.
Thư ký chưa kịp phản ứng thì hắn đã nắm lấy bàn tay trái của thư ký và vặn mạnh!
"Rắc!"
"A--"
Hét lên!
Brad ngước mắt nhìn thư ký.
Ánh mắt sắc như đao!
"Thằng kia, vừa rồi mày nháy mắt hai cái, chứng tỏ mày có ý đồ gì đó?"
"Nhớ lấy, đừng có mà lươn lẹo với tao”.
"Nếu mày mang công thức giả ra thì tao sẽ tiễn mày và cả nhà mày lên chầu trời đấy!"
Vài phút sau.
Brad hài lòng bước ra khỏi văn phòng.
Trước khi lên xe, hắn nhìn sang một khu nhà xưởng cách đó không xa.
Hắn hỏi người bảo vệ đã sợ mất mật: "Nơi đó để làm gì?"
"Ở đó là công xưởng”.
"Đốt đi”.
"Hả?!"
Khi nhân viên bảo vệ còn đang ngây người ra, tay Brad đã nhanh chóng tóm cổ nhân viên bảo vệ và nhấc bổng anh ta lên khỏi mặt đất.
"Tao xưa nay không nói lần hai”.
Hắn giống như một con sói.
Sói ăn thịt người!
Bảo vệ sợ đến mức đái cả ra quần.
Anh ta kẹp hai chân lại, cầm đuốc, lao vào nhà máy.
Lửa bốc lên tận trời!
Những công nhân bị đuổi ra khỏi nhà máy đứng nhìn ngọn lửa đang bùng cháy.
Âm thầm gạt nước mắt.
"Chúa ơi, sao chuyện này có thể xảy ra chứ?"
"Còn pháp luật, còn thiên lý không?"
Nhìn thấy công nhân than khóc.
Brad bất ngờ phá lên cười.