Lỗ Vĩnh Hạc thậm chí không cần suy nghĩ, lập tức nói: “Tôi bây giờ muốn lóc da lóc thịt kẻ tên Lý Phong đó ra”.
“Rồi sau đó đẩy con đàn bà của hắn ta lên giường, chơi cô ta đến chết thì thôi”.
“Nhưng bây giờ cậu đã không còn là đàn ông nữa rồi, làm sao chơi đàn bà được đây?”
Nghe Uông Nghị Sinh nói như vậy, đôi mắt Lục Vĩnh Hạc lóe lên một tia hung ác.
Hắn ta nhìn thẳng Uông Nghị Sinh, nói: “Cậu Uông, hay cậu thay tôi chơi Hứa Mộc Tình, tôi ở bên cạnh xem là được rồi”.
Uông Nghị Sinh lộ vẻ chán ghét: “Tôi không có hứng thú với những thứ dung tục tầm thường đó”.
Trình Lỗi ở bên cạnh bổ sung một câu: “Cậu Uông, người phụ nữ này tuyệt đối không phải loại dung tục tầm thường”.
“Ở đây tôi có một tấm ảnh của cô ta, mời cậu xem qua”.
Nói xong, Trình Lỗi đưa những bức ảnh mà hắn bí mật chụp được cho Uông Nghị Sinh.
Uông Nghị Sinh vừa cầm lấy điện thoại, thản nhiên liếc một cái, lúc này hai mắt hắn mới sáng lên.
“Người phụ nữ này không tồi, trông ngon đấy”.
“Cô ta ở đâu? Bắt cô ta tới đây ngay”.
Lỗ Diệu Quang đang định nói, Ngô Chí Vinh đã chen vào: “Việc này sợ rằng không đơn giản như vậy”.
Lúc này, trong lòng Ngô Chí Vinh có thể nói là kích động đến mức muốn hét lên thật to.
Lão không thể ngờ rằng Lý Phong lại xuất hiện ở đây.
Hơn nữa lại còn thiến đứa con trai rác rưởi của Lỗ Diệu Quang.
Đối với Ngô Chí Vinh, đây là thời điểm tốt nhất để trả thù.
Lỗ Diệu Quang nhìn Ngô Chí Vinh, hỏi: “Ý của ông là gì?”
“Lần này chúng tôi đi cùng cậu Uông đến đây, mục đích chính là muốn thống nhất toàn bộ thế giới ngầm ở Thành Hải”.
“Trong khoảng thời gian này, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cậu Uông”.
“Đồng thời, phải tránh mọi điều nguy hiểm xảy ra”.
Ngô Chí Vinh lại nói: “Em trai của ông đưa mấy chục người đi đối phó Liễu Bạch, kết quả tất cả mọi người đều bị đánh gãy tay chân rồi ném xuống sông”.
“Liễu Bạch chỉ là một tên tầm thường bị gia tộc Liễu Thị vứt bỏ, hắn ta lấy đâu ra bản lĩnh để đối phó với nhà họ Lỗ mấy người?”
“Điều này cho thấy nhất định có người đứng sau hắn ta”.
“Tôi nghĩ là cậu Uông không nên nhúng chân vào hố bùn này”.
Lão già xảo quyệt!
Chính là nói củ gừng càng già càng cay Ngô Chí Vinh này!
Chiêu kích tướng này của ông ta rất nhanh đã hiệu nghiệm.
Uông Nghị Sinh là cậu ấm được nuông chiều đến hư hỏng trong gia tộc quyền thế, xung quanh hắn không có chuyện gì là không vừa mắt cả.
Lúc này, hắn bị kích động bởi những lời nói của Ngô Chí Vinh.
Uông Nghị Sinh nói với hai vị trưởng lão bên cạnh: “Hai người mau chóng đi bắt con ả Hứa Mộc Tình đó về cho tôi”.
Hai vị trưởng lão khẽ lắc đầu: “Cậu Uông, trước khi tới đây môn chủ đã hạ lệnh, hai người chúng tôi không được phép rời xa cậu trong vòng bán kính một trăm mét”.
Thái độ của hai vị trưởng lão vô cùng kiên quyết.
Nói xong những lời này, bọn họ giống như những cái bốt điện thoai, đứng thẳng sau lưng Uông Nghị Sinh, không nói thêm lời nào.
Trình Lỗi có rất nhiều ý tưởng kỳ quái, con ngươi hắn chuyển động, sau đó lập tức cười nói với Uông Nghị Sinh.
“Cậu Uông, tôi có một cách”.
“Và tôi đảm bảo cách này cậu Uông đây chưa từng thử qua bao giờ”.
“Không chỉ rất đã, mà còn rất thú vị, rất vui nữa!”
Nói xong, Trình Lỗi thì thầm vào tai Uông Nghị Sinh vài câu.
Uông Nghị Sinh sau khi nghe xong, lập tức vỗ vai Trình Lỗi: “Được, cứ làm theo lời cậu nói!”
……..
Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi đi cùng một chiếc xe.
Chiếc xe do người đại diện của Cố Ngôn Hi, Phương Văn Văn cầm lái.
Lý Nhị Ngưu và Hứa Phi Phi được Lý Phong cử đến để bảo vệ Hứa Mộc Tình đang lái xe theo sát phía sau.