Đó là vốn khởi đầu của sự án bất động sản Thành Hải. Nếu số tiền đó dùng không hợp lí sẽ dẫn đến nhiều hệ lụy. Tập đoàn của bọn họ sẽ có nguy cơ phá sản. Hứa Mộc Tình nói cho Lý Phong nghe giải pháp của mình, cũng nói cho anh nghe điều mà cô đang lo lắng. "Vị trí của miếng đất này rất tốt nhưng tại sao lâu thế mà không có ai mua nó". "Anh xem, cỏ dại xung quanh đã mọc cao thế này rồi". Lý Phong còn chưa đáp, phía trước bỗng truyền đến tiếng cười ngạo mạn của một gã đàn ông. "Ha ha ha! Hứa Mộc Tình à, không phải mày luôn mồm nói mình tháo vát giỏi giang lắm mà?" "Không ngờ mày lại phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy". "Vị trí của miếng đất này đúng là rất tốt nhưng lại không thể xây nhà cao tầng". "Nếu xây thì độ cao cũng không thể vượt quá mười mét". "Ha ha, bỏ ra hai mươi tỉ để mua cái miếng đất rách nát này, cái tập đoàn nhỏ cỏn con đến từ nông thôn của mày xem chừng sắp phá sản rồi đấy". Hứa Thiên Tứ vừa nói vừa dẫn theo một đám người nghênh ngang bước tới. Hứa Thiên Tứ vênh váo hả hê, mũi cũng sắp hếch lên trời rồi. "Hứa Thiên Tứ, tất cả mọi chuyện là do anh giở trò đúng không?" "Đúng thì sao? Tao không chỉ muốn mày mua miếng đất này mà còn muốn tất cả các dự án của mày ở Thành Hải phải ngừng lại". "Tao còn phải cảm ơn thím của mày đấy". "Nếu không có cả nhà thím ấy giúp đỡ thì chuyện này khó chơi rồi đấy". Nghe Hứa Thiên Tứ nói thế, Hứa Mộc Tình mới phát hiện trong đám người sau lưng Hứa Thiên Tứ có cả nhà Liễu Hồng Hoa. Cả nhà họ học theo Hứa Thiên Tứ, cũng vênh váo bước tới. Vênh váo hống hách! Không coi ai ra gì! Vẻ mặt khinh khỉnh! Cáo mượn oai hùm! Dáng vẻ như một đội chó săn! Liễu Hồng Hoa chỉ vào Hứa Mộc Tình nói: "Tôi đã nói các người sẽ sớm hối hận mà". "Nhưng giờ có hối hận thì cũng muộn rồi, ông trời muốn xử lí các người đấy". "Nhanh thôi, nhà các người sẽ còn nghèo khó hơn trước kia". "Đến lúc đấy cho dù mấy người quỳ trước cửa nhà tôi, ăn cứt chó nhà tôi cũng chẳng có ai thèm để ý". Giờ Hứa Thiên Tứ cực kì vui sướng. Mà vui sướng thì tự nhiên sẽ đắc ý vênh váo. Thế là anh ta quên mất Lý Phong còn ở đây. Anh ta liếm khóe môi. Anh ta soi mói nhìn Hứa Mộc Tình đánh giá: "Tao phát hiện thời gian này mày ngày càng đẹp". "Giờ mày đang thiếu tiền phải không, tao có cách để mày kiếm tiền". "Tối nay mày ăn mặc xinh đẹp chút, tao dẫn mày đi gặp mấy vị sếp lớn". "Chỉ cần trước mặt bọn họ mày ngoan như chó, dùng cơ thể mày để..." "Bốp!" Một cái tát trời giáng. Dù cách đó một con đường nhưng vẫn nghe rõ. Ba chiếc răng dính máu cùng lúc văng lên bãi cỏ.