Xoẹt!
Một thanh phi kiếm cướp đi mạng sống của mười mấy người trong nháy mắt.
Những cường giả thường thường của Tiểu Động Thiên căn bản không có cơ hội né tránh phi kiếm của Diệp Huyên.
Đều bị giết trong nháy mắt!
Đúng lúc này, một chùm tia sáng khổng lồ phóng lên từ Tiểu Động Thiên, đâm thẳng vào Diệp Huyên.
Trận pháp!
Hơn nữa không chỉ có một, mà là mười mấy trận pháp đồng thời khởi động, bắn ra hàng loạt cột sáng như những mũi tên nhọn lao về phía Diệp Huyên.
Tiếc rằng chúng còn chưa kịp đến gần thì đã bị vô số phi kiếm chém vỡ.
Phi kiếm lại bay xuống Tiểu Động Thiên, lại có mười mấy cái đầu văng ra.
Chỉ một người, hoàn toàn áp chế toàn bộ Tiểu Động Thiên!
Những cường giả khác đang lặng lẽ quan sát thấy vậy, sắc mặt dần đanh lại.
Người này thật sự chỉ là Đăng Thiên Cảnh thôi ư?
Cảnh giết chóc tiếp tục diễn ra.
Với mỗi bước Diệp Huyên đi tới, lại có vài cái đầu vấy máu bay lên.
Không ai địch nổi!
Trong bóng tối, Cung chủ Đại Linh Thần Cung Lâm Giang tròn mắt nhìn hắn, bàn tay run rẩy.
Ông ta vừa kiêng dè lại vừa vui mừng.
Vui mừng vì ban đầu ông ta không diệt trừ Diệp Huyên, bằng không Đại Linh Thần Cung đã tiêu tùng rồi.
Giờ này ai có thể ngăn cản Diệp Huyên?
Chỉ có cường giả Cổ Thần mà thôi!
Đại Thánh Nhân đứng trước hắn chỉ như con sâu cái kiến, không đỡ nổi một đòn.
Tiêu Lâm Lang cũng nhìn Diệp Huyên không chớp mắt, trong lòng khiếp sợ tột đỉnh.
Nàng ta không ngờ Diệp Huyên lại mạnh đến trình độ này.
Đồng thời cũng sinh lòng tò mò với người đàn ông áo xanh.
Bởi Diệp Huyên là con của y.
Nàng ta chỉ có cơ hội gặp y một lần.
Vì vậy hoàn toàn không biết sức mạnh của y ra sao. Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ y mạnh hơn so với tưởng tượng của nàng ta rất rất nhiều.
Bằng không thì sao có thể đào tạo ra được một yêu nghiệt như Diệp Huyên chứ?