Phải tìm một thanh khác dự bị thôi!
Đúng lúc này, Nghiêm Lễ ở nơi xa đột nhiên nói: "Đến đây, để ta xem thử ngươi mạnh đến mức nào!"
Vừa dứt lời, ông ta đột nhiên phóng lên trước, sau đó tung ra một quyền, tinh không bốn phía quanh ông ta liền bắt đầu tan biến!
Võ kỹ!
Cú đấm này không phải một quyền tùy ý, mà đã có sử dụng võ kỹ!
Hơn nữa còn là võ kỹ cao cấp!
Không gian xung quanh Diệp Huyên chợt bắt đầu cháy rực lên!
Bởi vì lực lượng trong cú đấm của Nghiêm Lễ thật sự quá khủng bố!
Diệp Huyên híp hai mắt lại, hắn nắm chặt vỏ kiếm bằng tay trái, lúc này đây, hắn đã có thể cảm nhận được hơi thở của cái chết đang cận kề rồi!
Nhưng Diệp Huyên vẫn không dùng kiếm Thanh Huyên, hắn bỗng bước lên trước một bước, lần nữa rút kiếm chém ra.
Rút Kiếm Định Sinh Tử!
Một chiêu kiếm chém ra!
Ầm ầm!
Dưới sự chứng kiến của mọi người, Diệp Huyên bị chấn lùi hơn vạn trượng, mà Nghiêm Lễ cũng bị đánh bay hơn mấy nghìn trượng, khi ông ta vừa dừng lại, tay phải ông ta đã nứt ra, máu tươi đổ xuống!
Mà phía xa xa, khi Diệp Huyên vừa dừng lại thì kiếm trong tay hắn đã rạn nứt, sau đó tan biến!
Kiếm nát!
Có hai nguyên nhân, thứ nhất là lực lượng của Nghiêm Lễ quá lớn, thứ hai là sức mạnh của hắn quá khủng bố!
Kiếm căn bản không chịu nổi sức mạnh của bản thân hắn!
Diệp Huyên khẽ lắc đầu, vì bị hạn chế về kiếm nên hắn cứ có cảm giác bản thân bị ràng buộc!
Bởi vì hắn không thể phát huy được toàn bộ sức mạnh của mình!
Phía xa, Nghiêm Lễ đột nhiên nói: "Ngươi khiến ta có chút cả kinh đấy!"
Diệp Huyên nhìn về phía Nghiêm Lễ, Nghiêm Lễ khẽ cười nói: "Ngươi đúng là rất yêu nghiệt! Thật sự đáng tiếc!"
Nói rồi, ông ta lại định ra tay tiếp, nhưng Diệp Huyên đột nhiên nói: "Trước tiên để ta mượn một thanh kiếm đã nhé!"