Đạo Nhất nhẹ giọng hỏi: "Ngươi đến để cứu ta à?"
Diệp Huyên cười đáp: "Cô đoán đi?"
Đạo Nhất im lặng một lát rồi nói: "Ta có cách giải trừ đinh Chùy Hồn này!"
Nghe vậy, Diệp Huyên vội hỏi: "Cách gì?"
Đạo Nhất cười: "Ngươi đưa kiếm khí của mình vào người ta đi, ta sẽ tự có cách!"
Diệp Huyên do dự một chốc rồi hỏi: "Thật không?"
Đạo Nhất chỉ cười: "Ta lừa ngươi làm gì?"
Diệp Huyên gật đầu, hắn nắm tay Đạo Nhất rồi thả một luồng kiếm khí ra, kiếm khí nương theo lòng bàn tay tiến vào trong cơ thể Đạo Nhất!
Ầm!
Nháy mắt, những cây đinh Chùy Hồn đang ghim vào thân thể Đạo Nhất liền bị đẩy ra ngoài!
Mà sinh cơ trong thân thể Đạo Nhất cũng liền biến mất với tốc độ vô cùng khủng khiếp!
Diệp Huyên bối rối!
Đạo Nhất chậm rãi bay lên, một lát sau, nàng ta nhìn Diệp Huyên rồi cười: "Ta sẽ ngăn lại tất cả mọi người ở đây, nửa khắc thôi đấy, ta chỉ có thể kéo dài cho ngươi được nửa khắc, trong lúc đó, ngươi nhất định phải chạy đi ngay, không được do dự gì cả, rõ chưa?"
Vừa dứt lời, nàng ta đột nhiên siết chặt tay phải lại.
Ầm!
Một luồng hỏa diễm mạnh mẽ đột nhiên bao trùm lấy cơ thể nàng ta!
Đốt hồn!
Nàng ta chọn cách thiêu đốt linh hồn đã vô cùng suy yếu của mình!
Đúng lúc này, Diệp Huyên xuất hiện trước mặt Đạo Nhất: "Cô gạt ta!"
Đạo Nhất nhẹ giọng nói: "Đừng hành động theo cảm tính nữa! Bây giờ ngươi không rời đi thì không thể đi được nữa đâu!"
Nói rồi, nàng ta nhìn pháp tắc Sinh Mệnh: "Dẫn hắn đi!"
Pháp tắc Sinh Mệnh lắc đầu.
Đạo Nhất khẽ cười nói: "Các ngươi muốn ta hi sinh vô ích sao?"
Diệp Huyên nắm lấy tay Đạo Nhất, một khắc sau, hắn bỗng đưa một thanh kiếm vào trong cơ thể Đạo Nhất!
Kiếm Trấn Hồn!
Kiếm Trấn Hồn vừa tiến vào cơ thể Đạo Nhất đã trấn áp lại linh hồn của nàng ta!