Diệp Huyên khẽ nói: “Ta hiểu rồi! Vậy còn Điện Thiên Hành là thế lực ra sao?"
Không Di lắc đầu: “Chuyện này thì ta cũng không rõ”.
Diệp Huyên nhìn sang, thấy ông ta cười khổ: “Thế lực này khá bí ẩn, năm ấy chỉ nghe Kiếm chủ thuận miệng nhắc đến, ngoài ra thì không hề biết gì. Không có lệnh của Kiếm chủ, ta cũng chưa từng điều tra”.
Diệp Huyên cười: “Lão Không, miếu thần có bao nhiêu cường giả?"
Ông ta thoáng do dự rồi đáp: “Mười sáu. Dưới ta có một võ tăng, một văn tăng, mười ba tăng vân du”.
Diệp Huyên tò mò: “Thực lực thế nào?"
Không Di: “Ý Cảnh”.
Gương mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Lý Thiên Hoa biến sắc.
A Mộc Liêm vẫn bình tĩnh như thường.
Diệp Huyên hỏi lại: “Mười sáu Ý Cảnh?"
Không Di gật đầu.
Diệp Huyên: “Ta tưởng cường giả Ý Cảnh nay đã không còn xuất hiện nữa chứ?"
Không Di cười: “Chúng ta có thể sống rất lâu”.
Diệp Huyên nghe vậy bèn hiểu ra.
Nhóm người Không Di đều từng là cường giả Ý Cảnh.
Lão Không lại nói: “Thật ra cường giả Ý Cảnh vẫn có thể xuất hiện bây giờ. Trừ bản nguyên Đại Đạo ra thì tử khí Hồng Mông cũng dùng được”.
Ánh mắt ông ta nhìn vào Tiểu Bạch đứng trên vai Nhị Nha.
Diệp Huyên: “Thật sự sao?"
Lão Không gật đầu: “Đúng vậy, nhưng người thường không thể có được tử khí Hồng Mông, chỉ người của chúng ta mới có cơ hội”.
Diệp Huyên nhìn Tiểu Bạch, quyết định phải nhân lúc cha còn ở đây mà lợi dụng nhóc này, giúp nhóm A Mệnh đột phá đến Ý Cảnh. Đúng lúc này, một lão già áo xám xuất hiện cách đó không xa.
Lão ta nhìn lão Không với vẻ kiêng dè trong mắt.
Lão Không nhìn lại rồi lui về phía sau Diệp Huyên.
Lão áo xám quắc mắt trừng Diệp Huyên: “Ngươi là chuyển thế của Diệp Thần!"
Lão đã nhận ra hắn là ai!
Diệp Huyên cười: “Xem như vậy đi!"