A Mộc Liêm nhẹ giọng nói: “Nhanh thế sao?”
Mục lão cười: “Có lẽ là không đợi được nữa! Không chỉ có Văn tộc mà có lẽ vị kia của Thiên Tông cũng sắp đến rồi!”
Nói đến đây, lão im lặng một lát rồi mới tiếp tục: “Ta nghe nói vị kia của Văn tộc hơi ngông cuồng… E rằng sẽ khó tiếp xúc!”
A Mộc Liêm gật đầu: “Không sao!”
Dứt lời, nàng xoay người rời đi.
…
Khai Thiên Thành, trên đường, Nhị Nha dẫn Tiểu Bạch đi dạo loanh quanh.
Hai người họ cả ngày đều chỉ chơi!
Thích đi đâu thì đi đó!
Còn về tu luyện, Nhị Nha cũng không tu luyện gì, dù sao mỗi ngày ở cùng với Tiểu Bạch chẳng khác nào tu luyện cả!
Lúc này, Nhị Nha đột nhiên dừng bước, cô bé xoay người nhìn về phía một tửu lâu ở cách đó không xa, nơi này rất là náo nhiệt!
Đương nhiên là vì cô bé ngửi thấy mùi thơm!
Nhị Nha chớp mắt: “Đi nếm thử không?”
Tiểu Bạch gật đầu.
Nhị Nha dẫn Tiểu Bạch đi vào tửu lâu, vừa đi vào đã có tiểu nhị ra nghênh đón: “Khách quan muốn ăn gì ạ?”
Nhị Nha ngồi xuống một bên, sau đó nói: “Có thịt người không?”
Nét mặt tiểu nhị cứng đờ.
Lúc này, Tiểu Bạch vỗ nhẹ lên vai Nhị Nha, chủ nhân không cho ngươi ăn thịt người đấy!
Nhị Nha bĩu môi, nhìn về phía tiểu nhị: “Bưng lên những món ngon nhất ở chỗ các ngươi đi!”
Tiểu nhị nhìn Nhị Nha: “Tiểu cô nương, cô có tinh thạch không?”
Nhị Nha nhìn tiểu nhị: “Có phải ngươi cảm thấy ta sẽ ăn quỵt không?”
Tiểu nhị cười nói: “Không có không có! Chỉ là ở chỗ chúng ta trước khi ăn phải trả tiền…”
Nhị Nha nghe vậy thì nổi giận: “Đâu ra chuyện ăn cơm phải trả tiền trước thế? Nếu ăn không ngon thì ta cũng phải trả tiền sao?”
Nghe vậy, mọi người xung quanh đều nhìn về phía Nhị Nha…
Tiểu nhị nhìn Nhị Nha: “Tiểu cô nương, có phải cô đến gây chuyện không!”