Diệp Huyên sợ hãi giơ kiếm lên đỡ, nhưng hắn vẫn hơi chậm, bụng lại trúng một quyền nữa!
Bịch!
Diệp Huyên lại bay ra ngoài một lần nữa!
Nét mặt Diệp Huyên càng nặng nề hơn!
Tốc độ của hình thức đơn giản này vẫn quá nhanh!
Nhưng đây là chuyện tốt!
Phản ứng và tốc độ!
Lúc này hắn mới phát hiện phản ứng và tốc độ của mình tệ đến mức nào!
Lúc này, một tin tức đột nhiên xuất hiện trong đầu Diệp Huyên!
Diệp Huyên ngay người, sau đó, nét mặt hắn hơi kỳ lạ!
Là lời của hư ảnh này!
Khuyết điểm!
Hư ảnh này nói ra khuyết điểm của hắn, hơn nữa còn đề nghị hắn nên sửa thế nào!
Đáng sợ!
Đây là suy nghĩ đầu tiên của Diệp Huyên!
Nếu mang hình thức tu luyện này đến vũ trụ Cửu Duy thì chắc chắn có thể đào tạo được vô số cường giả siêu cấp!
Cách tu luyện này thật sự quá đáng sợ!
Lúc này, hư ảnh kia lại biến mất một lần nữa.
Sắc mặt Diệp Huyên hơi thay đổi, cũng biến mất theo…
…
Ở một bờ sông nào đó, trước nhà trúc, người đàn ông áo xanh nằm trên ghế tre, vắt chéo hai chân, có vẻ rất thoải mái.
Nhị Nha và Tiểu Bạch đang bắt cá ở cách đó không xa…
Lúc này, người đàn ông áo xanh như phát hiện điều gì đó, y đột nhiên ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn về phía tinh không, ở nơi đó đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu đen.
Người đàn ông áo xanh đứng dậy bước một bước về phía trước, đi tới trước vòng xoáy màu đen kia.
Một hư ảnh bay ra từ trong vòng xoáy màu đen.
Người đàn ông áo xanh lạnh nhạt nói: “Đến hơi muộn đấy!”
Hư ảnh lập tức quỳ xuống: “Kiếm chủ tha lỗi!”
Người đàn ông áo xanh hỏi: “Nguyên nhân là gì?”