Vô Biên Thành tuyệt đối không dám.
Có người đàn ông áo xanh, cướp Linh tổ chẳng khác gì một vé về chầu trời sớm.
Có nghĩa là phương pháp duy nhất để có được tử khí Hồng Mông là thông qua Diệp Huyên.
Cấp bậc của người đàn ông áo xanh quá cao, có dùng hai tay dâng Vô Biên Thành lên cũng không được để ý, vì vậy tìm y cũng vô dụng.
Chỉ có thể tìm đến Diệp Huyên.
Nhưng giờ đây hắn đã từ chối, khiến Vô Biên Thành càng thêm bị động.
Một hồi sau, Hoa Nhất Y nói: “Phái người điều tra Diệp công tử này cho ta, ta muốn biết toàn bộ tin tức về hắn”.
"Vâng”.
Một cường giả âm thầm biến mất.
Hoa Nhất Y nhìn về phương xa, không biết đang nghĩ gì.
...
Nhóm Diệp Huyên rảo bước trên phố.
A Mệnh hỏi: “Thật sự từ bỏ ngần ấy cường giả bán bộ Ý Cảnh sao?"
Diệp Huyên cười: “Cô nói xem?"
A Mệnh: “Có họ giúp đỡ, chúng ta sẽ càng được lợi”.
Diệp Huyên nhẹ giọng hỏi: “A Mệnh à, nếu toàn bộ cường giả bán bộ Ý Cảnh này đồng ý đi theo, vậy chúng ta có thể chống lại Dị Duy giới không?"
A Mệnh im lặng một hồi rồi đáp: “Có lẽ là không”.
Diệp Huyên nhìn nàng ấy: “Có lẽ?"
A Mệnh gật đầu: “Dị Duy giới chắc chắn có cường giả Ý Cảnh, thậm chí còn hơn thế nữa”.
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Nói cách khác, cho dù có tập hợp được toàn bộ cường giả đứng đầu vũ trụ, chúng ta cũng không phải đối thủ của Dị Duy giới, đúng không?"
A Mệnh: “Ngươi sai rồi”.
Diệp Huyên nhìn sang, nghe nàng ấy điềm tĩnh nói: “Đã quên vẫn còn cha và muội muội ngươi sao? Còn cả đại ca ngươi nữa”.
Diệp Huyên: “...”
A Mệnh: “Cha ngươi dẫn ngươi theo là có ý muốn giúp đỡ, nhưng có thể kiếm được bao nhiêu lợi ích từ y thì phải xem bản thân ngươi”.
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết”.