Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Diệp Huyên lúc này!
Bị ông cha rẻ mạt này hại chết rồi!
Hơi thở chết chóc!
Lại cảm nhận được hơi thở chết chóc, mà lần này, hơi thở chết chóc này lại càng mạnh mẽ hơn!
Đánh được không?
Chắc chắn không đánh được!
Mặc dù biết rõ không đánh được, nhưng Diệp Huyên vẫn không ngồi im chờ chết, đó không phải phong cách của hắn!
Cho dù là chết, hắn cũng sẽ không chờ chết, mà là chiến đấu đến chết!
Tay phải Diệp Huyên siết chặt, sau đó đánh mạnh một quyền!
Ngay khi một quyền kia đánh ra, đầu hắn chỉ còn lại một suy nghĩ.
Chiến!
Cho dù đối phương mạnh thế nào, dù mạnh hơn tam kiếm thì hắn cũng phải ra tay!
Đánh không lại là một chuyện, mà không đánh lại là một chuyện khác!
Một quyền này, cũng giống như một kiếm sinh tư, quên đi sinh tử, không cầu được sống!
Ầm!
Một quyền đánh ra, tay phải Diệp Huyên lập tức dập nát, cùng lúc đó, cả người hắn bay ra ngoài khỏi đảo nhỏ, sau đó rơi mạnh vào trong nước, nước biển bắn tung tóe!
Diệp Huyên chậm rãi chìm xuống, ý thức dần mơ hồ.
Ở bên kia, Thần Quan kia không hề đuổi theo Diệp Huyên mà nhìn Ma Tiểu Song: “Ngươi cảm thấy ngươi cứu được hắn không?”
Vừa nãy, Ma Tiểu Song đã ra tay rồi.
Thế nhưng, nàng ta không lập tức ra tay, mà ngay khi Diệp Huyên cận kề cái chết mới ra tay, nàng ta nắm bắt thời cơ rất tốt.
Ma Tiểu Song khẽ cười, thân thể nàng ta dần trở nên hư ảo, đây là cái giá phải trả khi nàng ta ra tay vừa rồi.
Phân thân này của nàng ta chỉ có thể chống chọi Thần Quan được một lần!