Bà không nghĩ nhiều nữa mà ra lệnh cho Đạo Binh Bất Tử Đế tộc: “Nghênh chiến!"
Thủ lĩnh Đạo Binh bước ra, chĩa mũi thương về phía chân trời: “Chiến!"
"Chiến!"
Mấy chục nghìn Đạo Binh đồng thanh gầm lên rồi phóng vút lên trời, nghênh chiến với các cường giả vương triều Đại Hành.
Vũ Thần Vệ sau lưng họ cũng bất thình lình bắn ra mấy nghìn mũi tên xé rách tinh không, khiến một vài cường giả rụng xuống như sung. Ngặt nỗi ngần ấy mũi tên cũng chỉ hạ được mấy chục người, không nhiều nhặn gì.
Thấy đất trời biến sắc khi Huyết kỵ Bất Tử bỗng dưng lao ra, Hãn Đao gằn giọng nói.
"Ngăn chúng lại!"
Mấy nghìn người đứng bên gã ta lao về phía các kỵ binh.
Nhưng chỉ vừa giao thủ, các Huyết kỵ Bất Tử đã áp đảo hoàn toàn bằng thế công như chẻ trẻ, khiến mấy trăm thi thể rơi từ trên cao xuống.
Kỵ binh tấn công trực diện là một thế lực khủng khiếp nhường nào.
Cho dù quân số chưa đến một nghìn, nhưng sức mạnh của họ như có thể nghiền nát đất trời.
Nhận ra mình đã đánh giá thấp Bất Tử Đế tộc, sắc mặt Hãn Đao xấu đi trông thấy, bất chấp mà vung đao gầm lên.
"Giết!"
Sát ý màu đỏ cuồn cuộn ùa ra từ trong thân thể gã, xé nát mọi thứ ở bốn phía.
Trận chiến của hai bên nhanh chóng nổ ra khắp vũ trụ.
Tuy nhân số bên Bất Tử Đế tộc ít hơn nhưng bên Hãn Đao có làm thế nào đi nữa cũng không chiếm được thế thượng phong, dẫn đến tình trạng ngang tài ngang sức.
Diệp Huyên bên dưới bỗng nói với mười chín người phía sau: “Ra tay!"
Bọn họ lập tức biến mất.
"Ngăn lại”.
Ám chủ Ám điện vừa mở miệng, hàng loạt cột sáng màu đỏ máu dâng lên từ bên dưới.
Một loạt cường giả bí ẩn xuất hiện ngăn cản nhóm người kia lại, chính là sát thủ Ám điện.