Chiêu đao chém ra, thiên địa xung quanh lập tức bị chôn vùi!
Rất rõ ràng là Mục Tiểu Đao muốn dùng một đao này giết chết Diệp Huyên!
Thấy chiêu đao này, Diệp Huyên ở phía xa híp mắt lại!
Một chiêu đao quá mạnh!
Trong mắt Diệp Huyên có lệ khí loé lên, hắn không rút lui mà còn tiến về phía trước, rút kiếm ra chém một phát.
Sinh Tử Nhất Kiếm!
Hoặc là sinh!
Hoặc là tử!
Chiêu kiếm này chém thẳng lên trên phi đao kia, phi đao rung động dữ dội, một lực lượng mạnh mẽ chợt bộc phát!
Diệp Huyên híp mắt, hắn vội vàng thi triển Kiếm Vực để trấn áp.
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ trong phi đao lập tức bị Kiếm Vực của hắn trấn áp, nhưng sắc mặt của hắn thoáng chốc trở nên tái nhợt!
Lực lượng của chiêu đao này đã vượt qua giới hạn có thể chấp nhận của Kiếm Vực của hắn!
Lúc này, Mục Tiểu Đao ở phía xa đột nhiên mở lòng bàn tay, một thanh phi đao hư ảo xuất hiện trong tay ả ta!
Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: “Đi!”
Ả ta vừa dứt lời, thanh phi đao đã bay thẳng về phía Diệp Huyên!
Lúc này, Diệp Huyên đang trấn áp thanh phi đao kia, sao có thể đỡ được thanh phi đao này?
Ngay lúc này, một tia huyết lôi đột nhiên loé lên, đánh thẳng lên trên thanh phi đao.
Ầm!
Phi đao rung động kịch liệt, huyết lôi nổ tung, phi đao bay thẳng tới, chém về phía Tiểu Ách đang chặn trước mặt Diệp Huyên!
Trong mắt Tiểu Ách có lệ khí loé lên, nàng ta chắp hai tay, giữ lấy phi đao!
Ầm!
Thân thể Tiểu Ách rung động kịch liệt, vô số huyết lôi nổ tung từ trong người nàng ta, cùng lúc đó, thân thể nàng ta dần trở nên hư ảo!
Thực lực của nàng ta bây giờ hoàn toàn không đỡ được lực lượng của một đao này!
Mà lúc này, Mục Tiểu Đao ở phía xa lại mở lòng bàn tay, phi đao ngưng tụ!
Mục Tiểu Đao nhìn Tiểu Ách: “Đi!”
Phi đao đột nhiên bay ra!
Lại một đao nữa!