Mãnh thú vội vàng gật đầu: “Gặp rồi! Nàng ta ở cùng một chỗ với một thiếu niên!”
Đôi mày của cô gái nhíu lại: “Ở cùng một chỗ với một thiếu niên? Thiếu niên kia là người có Ách thể?”
Mãnh thú gật đầu: “Đúng, đúng vậy!”
Chân mày cô gái nhíu càng chặt hơn: “Nàng ta không giết chết thiếu niên kia sao?”
Nghe vậy, mãnh thú bỗng nhiên trở nên kích động: “Nàng ta không giết thiếu niên kia, không chỉ không giết, trái lại còn giúp thiếu niên kia!”
Giúp!
Cô gái chớp chớp mắt: “Nàng ta chính là vì giúp thiếu niên kia nên mới đánh ngươi bị thương?”
Mãnh thú vội vàng gật đầu: “Đúng vậy!”
Cô gái khẽ cười nói: “Vậy thì thú vị rồi! Chẳng lẽ người phụ nữ này làm phản rồi?”
Nơi xa, mãnh thú kia không dám nói gì nữa.
Trong vòng một ngày bị hai người phụ nữ hành hung, nó chưa từng uất ức như vậy!
Đúng lúc này, cô gái quay đầu liếc nhìn, khẽ nói: “Hẳn là người kia cảm ứng được ta đến rồi! Vì vậy mới dẫn thiếu niên kia đi…”
Mãnh thú do dự một chút, sau đó nói ra: “Các hạ muốn giết chết thiếu niên kia sao?”
Cô gái nhìn về phía mãnh thú, cười nói: “Không được sao?”
Mãnh thú vội vàng nói: “Đương nhiên là được rồi! Nhưng mà, cô gái váy đỏ đang bảo vệ thiếu niên kia…”
Cô gái cười nói: “Không sao! Nàng ta không bảo vệ nổi thiếu niên kia!”
Nói đến đây, dường như nàng ta phát hiện ra cái gì, lập tức biến mất khỏi nơi này.
Nhìn thấy cô gái biến mất, mãnh thú lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cô gái này quá kinh khủng!
Cảm giác còn đáng sợ hơn cô gái táo bạo kia!
Mãnh thú ngẩng đầu nhìn chân trời, trong mắt nó lóe ra vẻ mờ mịt: “Ta thật sự rất yếu sao?”
Đúng lúc này, không gian trên đỉnh đầu nó đột nhiên nứt toác, bỗng nhiên có ba người con gái xuất hiện ở phía trước cách nó không xa.
Người đến chính là ba người Mộ Niệm Niệm.