Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 5468: Hơi kỳ lạ!  




Sở dĩ Diệp Huyên khiếp sợ và bất ngờ như vậy là vì hắn biết người trước mặt!



Trước mặt hắn là một cô gái!



Cô gái này không phải ai khác mà là Đệ Cửu từng ở bên hắn!



Đệ Cửu cần sạc điện kia!





Trước đây người phụ nữ này rời đi sau đó bặt vô âm tín!



Mà bây giờ nàng ta lại ở đây!



Thấy Diệp Huyên, Đệ Cửu cũng hơi bất ngờ, nàng ta chớp mắt: “Là ngươi à!”



Diệp Huyên quan sát Đệ Cửu, hắn phát hiện, dường như Đệ Cửu đã trở nên mạnh hơn rồi!



Người này tu luyện kiểu gì thế?



Lúc này, Đệ Cửu đột nhiên cười nói: “Sao ngươi lại đến đây?”



Có thể nhìn ra, gặp Diệp Huyên, nàng ta cũng rất vui vẻ.



Diệp Huyên cười nói: “Một người bạn bảo ta đến đây! Còn người, sao người lại ở đây?”



Đệ Cửu đáp: “Đây là căn cứ địa của chúng ta!”



Diệp Huyên chớp mắt: “Căn cứ địa?”



Đệ Cửu gật đầu: “Đúng thế!”



Diệp Huyên hỏi: “Ngân Hà Tông… Người đến từ Ngân Hà giới ư?”



Đệ Cửu cười: “Đúng thế”.



Diệp Huyên im lặng.



Hắn không ngờ Đệ Cửu này lại đến từ Ngân Hà giới.



Hắn không hiểu rõ về Ngân Hà giới lắm, hắn chỉ biết hình như Nhị Nha và nhóc màu trắng từng đến đây!



Tiên Tri trước kia cũng từng đến đây!



Đệ Cửu chợt cười nói: “Đi theo ta, ta tặng cho ngươi một món bảo bối siêu cấp!”



Dứt lời, nàng ta nắm lấy tay Diệp Huyên đi về phía đại điện.



Diệp Huyên: “…”



Lan Nhược nhìn Đệ Cửu, nét mặt rất nặng nề.



Vì Đệ Cửu này khiến nàng ta cảm nhận được nguy hiểm!



Quan trọng nhất là Đệ Cửu này hoàn toàn không có hơi thở, giống như không tồn tại vậy!



Hơi kỳ lạ!



Đệ Cửu dẫn Diệp Huyên đi tới đại điện, trong đại điện, hắn nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ mà mình chưa từng gặp!



Lan Nhược cũng tò mò quan sát xung quanh, nàng ta cũng chưa từng thấy những thứ này!



Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, hắn chỉ vào một thứ kỳ lạ ở bên phải: “Đệ Cửu, đây là thứ gì thế?”



Đệ Cửu nhìn thứ đó, cười nói: “Đây là tinh hạm thời không, có thể xuyên qua đường hầm thời không, tiến hành bước nhảy không gian, là toạ kỵ phi hành nhanh nhất trước mắt!”

Lan Nhược chợt hỏi: “Nhanh nhất?”