Nhìn thấy Bạch Bào, bàn tay phải đặt sau lưng của La Hầu bất giác nắm chặt.
Từ lúc Bạch Bào xuất hiện, bốn phía liền có thêm rất nhiều cường giả.
Là quân đội áo trắng!
Trong đó còn có 36 vị thần quân!
Cường giả của Đạo Đình tại Lưỡng Giới Uyên gần như đã góp mặt đông đủ.
Mà lúc này, sau lưng mấy người La Hầu cũng đột nhiên có thêm mấy trăm cường giả.
Tất cả đều là Phá Đạo!
Bạch Bào nhìn Diệp Huyên: “Hôm nay ngươi chết chắc rồi!”
Lời vừa dứt, trường thương trong tay gã đột nhiên hóa thành một luồng sáng trắng lao vụt ra.
Uy lực của mũi thương này có thể nói là hủy diệt trời đất.
Trong giây phút Bạch Bào ra tay, La Hầu đột nhiên đánh ra một quyền.
Ầm!
Quyền vừa được đánh ra, trời đất nơi này lập tức trở nên mờ ảo.
Ầm ầm!
Sau tiếng nổ lớn, cả đám người có mặt đều bị chấn động đến mức phải liên tục lùi nhanh lại.
Bạch Bào kia lùi lại chừng mười mấy trượng, còn La Hầu thì lùi tới hơn hai mươi trượng.
Sau khi cả hai dừng lại, Bạch Bào nhìn về phía Chân Võ: “Đừng lằng nhằng! Hôm nay hãy giải quyết triệt để mọi sự!”
Dứt lời, gã vọt thẳng về phía La Hầu, trường thương chĩa tới đâu là thắng tới đó.
Mà đúng lúc này, Diệp Huyên xoay người bỏ chạy.
Thấy vậy, tất cả mọi người sửng sốt.
Lúc này, Bạch Đế Tinh Quân biến sắc: “Không hay, hắn ta muốn quậy tung. Mau ngăn lại…”
Bởi vì Diệp Huyên đang chạy về phía… Thần Cung.
…
Tất cả cường giả Lưỡng Giới Uyên đều đang có mặt ở đây, Thần Cung còn ai có thể cản bước Diệp Huyên?
Hắn rõ ràng là muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!
Ngay lúc Chân Võ chuẩn bị ra tay ngăn Diệp Huyên lại, Si Yêu Yêu đã xuất hiện trước mặt ông ta, cười nói.
“Chân Võ, hai ta đánh chứ?”
Không để ông ta kịp nói gì, nàng ta đã nhào tới.
Một trận chiến kịch liệt nổ ra.
Bên kia, Bạch Đế Tử như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Mẹ nó!