Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3866: “Đúng vậy! Chỉ có bốn kẻ đó thôi”.  




Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Đi rồi?”



Diệp Huyên gật đầu: “Ừ, đi rồi”.



Cô bé liền nhún vai: “Vậy ta cũng đi đây!”



Dứt lời, cô bé liền xoay người rời đi.





Diệp Huyên vội vàng kéo cô bé lại. Cô bé quay đầu nhìn Diệp Huyên. Diệp Huyên thoáng do dự một lát rồi mới cất lời: “Có thể giúp ta đánh nhau được không?”



Đánh nhau sao?



Ánh mắt cô bé sáng lên, nhưng chỉ thoáng chốc đã lắc đầu: “Không được!”



Diệp Huyên cảm thấy khó hiểu: “Tại sao?”



Cô bé liền nhếch miệng: “Ca ca ta từng nói không thể cứ giúp ngươi mãi được, ngươi phải tự học cách đối mặt đi!”



Diệp Huyên trừng mắt: “Ca ca nhóc là ai?”



Cô bé liền đáp: “Thì là ngươi…”



Nói tới đây, cô bé liền ngừng lời, không nói tiếp nữa.



Diệp Huyên: “…”



Cô bé nhìn Diệp Huyên: “Ngươi bị người ta bắt nạt à?”



Diệp Huyên gật đầu lia lịa: “Đúng vậy!”



Dứt lời, hắn liền chỉ về phía đám người Hạo Thiên đằng xa: “Bọn họ lấy đông hiếp ít, bốn người đòi đánh một mình ta!”



Cô bé quay đầu liếc đám người Hạo Thiên một cái, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Yếu xìu thế mà ngươi cũng không đánh lại sao?”



Diệp Huyên: “…”



Cô bé đột nhiên cất lời:



“Ca ca ta không cho ta đánh nhau hộ ngươi, nói là muốn ngươi học cách trưởng thành, thế nên ta đi đây!”



Dứt lời cô bé liền xoay người rời đi.



Diệp Huyên vội vàng kéo tay cô bé lại, rồi lấy ra một xâu mứt quả đưa cho cô bé.



Cô bé cầm lấy xâu mứt quả, trừng mắt: “Ngươi có ý gì? Ta cho ngươi biết nhé, ta không phải người mà ngươi có thể mua chuộc được chỉ bằng một xâu mứt quả đâu!”



Diệp Huyên lại lấy ra thêm một xâu mứt quả nữa đưa cho cô bé. Cô bé lặng lẽ nhận lấy, sau đó nói: “Đánh mấy kẻ kia à?”



Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy! Chỉ có bốn kẻ đó thôi”.



Cô bé liếc qua đám người Hạo Thiên, rồi nói: “Không sợ”.



Dứt lời, cô bé liền đi về phía đám người Hạo Thiên.



Nhìn thấy cô bé đi về phía mình, Hạo Thiên vẫn giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc, sau đó biến mất khỏi chỗ kia.



Ở nơi xa, cô bé bỗng dừng bước, rồi bay lên và đánh ra một chiêu.



Ầm!



Chiêu thức đó vừa ra, cả tinh không bị hủy.



Mấy chục dặm quanh đó nhanh chóng nổ tung, vô số tinh quang vỡ nát, cả tinh vực biến thành một màu đen sì.



Một cái hố đen khổng lồ đã được tạo ra như thế.