Diệp Huyên lập tức lườm nàng ta.
Rõ ràng là cô đang ăn cướp thì có!
Mấy chục triệu năm?
Mẹ kiếp!
Diệp Huyên cạn lời, mấy chục triệu năm sau số tiền này còn lấy về được nữa không?
Đương nhiên hắn cũng không thật sự so đo như vậy!
Dẫu sao Tần Quan chế tạo những thứ này đúng là cần đến tiền, hơn nữa mỗi lần đại chiến, nàng ta cũng đều không tiếc công sức hỗ trợ hắn.
Chút tiền này thật sự chẳng đáng là gì!
Tần Quan dẫn Diệp Huyên đến trước một đại điện, vừa vào đại điện, Diệp Huyên đã thấy mấy người quen thuộc, đi đầu là Tiểu Ái, trợ thủ đắc lực của Tần Quan.
Mà bên cạnh còn có lão Võ và các học sĩ của Võ Các.
Diệp Huyên biết những người này đều chuyên môn nghiên cứu Võ đạo và chỉnh sửa Võ đạo. Mà bây giờ có vẻ người của Võ Các đã tăng lên rất nhiều.
Tần Quan bỗng nói: “Tiểu Huyên Tử, có chuyện này ta thấy ngươi cần phải chú ý”.
Diệp Huyên hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Tần Quan nghiêm túc nói: “Đó là nâng cao tổng thể trình độ Võ đạo của vũ trụ Quan Huyên chúng ta”.
Nâng cao tổng thể!
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Ý cô là?”
Tần Quan cười nói: “Trước chúng ta, vũ trụ Quan Huyên chưa được thống nhất, các vũ trụ đều khép kín, mỗi vũ trụ đều độc tập, có nơi nền văn minh Võ đạo rất cao, có nơi lại rất thấp. Mà chúng ta muốn nâng cao cho những nơi thấp là rất khó, vì thế ta đề nghị quy hoạch lại vũ trụ, đặt lại toàn bộ cảnh giới, sau đó đặt ra phương pháp tu luyện hoàn toàn mới, phổ biến khắp mọi nơi, nâng cao tổng thể nền văn minh Võ đạo của vũ trụ Quan Huyên chúng ta, để điểm xuất phát của tất cả người tu luyện đều cao. Như vậy người đời sau tu luyện sẽ đơn giản hơn người thời đại này của chúng ta rất nhiều”.
Diệp Huyên suy nghĩ một lúc rồi bảo: “Ý tưởng này của cô hoàn toàn được nhé”.
Hiện giờ hắn cũng cảm thấy, nền văn minh Võ đạo ở một số nơi thực sự quá thấp, ở nơi đó, rất nhiều người bình thường thực sự rất khó vươn lên.
Nếu cảnh giới và phương pháp tu luyện hoàn toàn mới được phổ cập, mọi người sẽ dễ dàng tu luyện hơn nhiều.
Tần Quan khẽ gật đầu: “Nhưng như vậy cũng có một cái bất lợi, đó là sẽ xuất hiện quá nhiều thiên tài yêu nghiệt, hơn nữa cũng sẽ xuất hiện vô số người tu luyện, những người tu luyện này càng ngày càng mạnh, họ sẽ không ngừng cướp linh khí của thế giới này”.
Diệp Huyên im lặng.
Linh khí của thế giới là có hạn, nếu bị cướp đoạt vô hạn thì kết quả cuối cùng chính là thế giới sẽ sụp đổ và bị hủy diệt!
Tần Quan lại nói: “Thực ra ta cũng đã có biện pháp xử lý chuyện này”.
Diệp Huyên nhìn Tần Quan, nàng ta cười nói tiếp: “Thứ nhất, một vũ trụ huỷ diệt là quá trình tất yếu, không thể ngăn cản điều này, giống như sinh lão bệnh tử của thế giới phàm tục, không thể tránh khỏi được. Vì thế điều chúng ta có thể làm là làm chậm tốc độ huỷ diệt của vũ trụ, cũng có nghĩ là có thể lợi dụng tài nguyên khai thác, nhưng không được khai thác quá mức, đồng thời nghiêm cấm người tu luyện giết hại sinh Vạn Linh và Thiên Đạo bừa bãi. Không chỉ phải bảo vệ những Vạn Linh và Thiên Đạo này, còn phải để họ tu luyện tử tế, nuôi dưỡng thiên địa. Nói cách khác, từ nay về sau, phải coi tất cả linh vật như quốc bảo mà bảo vệ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.