Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 12002: Tu luyện!




Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu”.



Đạo Pháp Thần Đế gật đầu, quay người đi tiếp.



Chẳng mấy chốc, ông ta đã biến mất khỏi tầm mắt của mấy người.



Diệp Huyên nhìn bóng lưng rời đi của Đạo Pháp Thần Đế, khẽ nói: “Vô Biên, sau này làm phiền ông nhiều”.



Vô Biên Chủ: “???”



Diệp Huyên nhìn Vô Biên Chủ: “Ông đừng có vẻ mặt này, bây giờ trong chúng ta chỉ có ông có thể giương cờ thôi”.



Vô Biên nhàn nhạt bảo: “Ngươi đừng nói mấy lời này với ta, ta có thể đối phó được thì sẽ đối phó, không đối phó được thì ta sẽ chạy. Ta không liều mạng chống cự đâu”.



Diệp Huyên hỏi: “Ông không muốn phá thần à?”





Vô Biên im lặng.



Diệp Huyên mỉm cười khẽ: “Muốn phá thần thì phải thẳng thừng đối mặt với mọi nỗi sợ. Ông nhìn ta xem, ta không sợ đám Thần Linh đó chút nào”.



Vô Biên nhìn Diệp Huyên: “Ngươi không sợ vì ngươi có ba đại lão vô địch chống lưng phía sau, ngươi sợ cái gì!”



Diệp Huyên cười lớn: “Vô Biên, lần này ta không gọi người”.



Nói xong hắn quay người rời đi.



Vô Biên nhìn theo hướng hắn đi, lắc đầu nói: “Ta tin ngươi có mà bán nhà!”







Sau khi về lại Thần Điện Hư Chân, Diệp Huyên đi vào Tiểu Tháp.



Tu luyện!



Lúc trước chiến đấu với Tội Vương, tuy hắn chiếm ưu thế nhưng hắn biết là dựa vào kiếm Thanh Huyên.



Nếu không có kiếm Thanh Huyên, có lẽ hắn với Tội Vương sẽ ngang tài ngang sức.



Mà những Thần Linh kia chắc chắn còn có cường giả khác.



Phải công nhận rằng sau khi lựa chọn mọi chuyện đều do mình gánh vác, áp lực thực sự rất lớn.



Nhưng hắn nhất định phải đi qua con đường này.



Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên đất, nhắm mắt lại, chẳng bao lâu, vô số kiếm ý Nhân Gian đã tuôn ra từ cơ thể hắn.



Kiếm ý Nhân Gian này đã mạnh hơn lúc trước vô số lần.



Có thể nói, bây giờ mỗi ngày kiếm ý Nhân Gian của hắn đều trở nên mạnh hơn.



Diệp Huyên mở mắt ra rồi nhẩm niệm, trong nháy mắt vô số kiếm ý Nhân Gian hoá thành kiếm quang bay vụt lên trời.



Một suy nghĩ, nghìn vạn thanh kiếm.



Nghìn vạn thanh kiếm phóng lên trời, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.



Diệp Huyên xoè lòng bàn tay, nghìn vạn thanh kiếm bỗng hoá thành từng luồng kiếm quang rồi rơi vào lòng bàn tay hắn.



Kiếm Nhân Gian!



Kiếm Nhân Gian của hắn hiện giờ thực ra đã vô cùng đáng sợ, có thể nói là chỉ đứng sau Tam Kiếm và kiếm Thanh Huyên.