Diệp Huyên nghiêm túc nói: "Ta mời cô đến thư viện Quan Huyên làm Đạo sư, ta sẽ phát lương cho cô, cô đồng ý không?"
Linh Đạo chớp mắt: "Bao nhiêu?"
Diệp Huyên mở tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện trước mặt Linh Đạo, trong nhẫn có hai trăm nghìn Mạt Pháp Tinh!
Linh Đạo cầm lấy nhẫn rồi nghiêm túc nói: "Không thành vấn đề".
Diệp Huyên cười: "Vậy cô có thể tạm thời ở lại nơi này, giúp ta xây dựng nên một trật tự hoàn toàn mới được không?"
Linh Đạo trầm giọng hỏi: "Chẳng lẽ ngươi muốn lật đổ trật tự của chủ nhân?"
Giữa trán Diệp Huyên, đạo ấn đột nhiên xuất hiện.
Thấy thế, vẻ mặt Linh Đạo trở nên phức tạp: "Lúc ngươi đến ta đã cảm nhận được đạo ấn này, không ngờ rằng chủ nhân lại giao nó cho ngươi thật".
Diệp Huyên gật đầu: "Vậy nên bây giờ cô hãy đi theo ta đi!"
Linh Đạo gật đầu: "Được!"
Diệp Huyên mỉm cười, sau đó xoay người nhìn về phía đống sách cổ ở đây, giá trị của những cuốn sách này thật sự rất lớn, có thể nói ở đây ghi lại những công pháp có trình độ cao nhất vũ trụ đã biết hiện nay.
Không thể không nói, chủ nhân bút Đại đạo thật sự vẫn có chút tài năng.
Diệp Huyên thu lấy hết những sách cổ này lại, lần này gặt hái được nhiều quá.
Diệp Huyên liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó nói: "Đi thôi".
Nói xong, hắn đã dẫn Linh Đạo rời đi.
...
Thư viện Quan Huyên.
Thật ra hắn cũng có chút không hài lòng với tâm pháp Thái Sơ này lắm.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được tâm pháp Thái Sơ này không hữu dụng lắm.
Kỳ thực kiếm ý Nhân Gian vẫn có thể rèn luyện thêm tiếp để trở nên tinh khiết hơn, nhưng tâm pháp Thái Sơ hiện nay đã rất khó tôi luyện kiếm ý Nhân Gian tiếp nữa, khiến hắn vô cùng mệt mỏi.