Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11610: Chính là Thái Sơ Thư!




Diệp Huyên đen mặt!



Muội tử này sao lại giống như thổ phỉ vậy!



Tín công chúa bỗng cười nói: “Đùa thôi! Thái Sơ Thư tuy cũng được, nhưng so với tháp nhỏ này, thực sự không đáng nhắc đến.”



Diệp Huyên cười nói:” Vậy có thể cho ta mượn xem không?”







Tín công chúa khẽ cười: “Ngươi có thể cho ta cái gì?”



Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Nói thực, ta muốn mượn không thôi!”





Cổ Chiêm Sư và Việt quận chúa quay đầu nhìn Diệp Huyên, hai người đều sững sờ.



Da mặt phải dày thế nào mới có thể nói lời vô sỉ như vậy?



Tín công chúa nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ngươi nghĩ hay lắm!”



Diệp Huyên khẽ cười, sau đó cười nói: “Không biết Tín công chúa có nghe nói đến Vũ Trụ Thư chưa?”



Vũ Trụ Thư!



Tín công chúa gật đầu: “Nghe rồi! Cũng giống như Thái Sơ Thư, đều do chủ nhân bút Đại Đạo viết! Nói như vậy, Diệp công tử có Vũ Trụ Thư?”



Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”



Tín công chúa cười nói: “Ta có thể xem không?”



Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Trao đổi!”



Tín công chúa ngẫm nghĩ rồi nói: “Có thể!”



Diệp Huyên xòe tay, Vũ Trụ Thư chậm rãi bay đến trước mặt Tín công chúa, Tín công chúa mở ra, một lúc sau, nàng ta khẽ nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo là một người rất lợi hại!”



Nói xong, nàng ta xòe tay, một cuốn sách cổ màu đen chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Huyên.



Chính là Thái Sơ Thư!



Diệp Huyên mở ra xem, một lúc sau, hắn khẽ nhếch miệng, hắn cất Thái Sơ Thư, sau đó đứng dậy, cười nói: “Tín công chúa, ta cáo từ trước đây! Sau này gặp lại!”



Nói xong, hắn đang định rời đi thì lúc này, Tín công chúa bỗng nói: “Diệp công tử!”



Diệp Huyên quay người nhìn Tín công chúa, Tín công chúa cười nói: “Diệp công tử, tháp của ngươi, không cần nữa sao?”



Tháp nhỏ: “…”



Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: “Suýt nữa quên mất!”



Nói xong, hắn xòe ta, tháp nhỏ bay vào trong tay hắn.







Tháp nhỏ bỗng nói: “Tiểu chủ, trong lòng người ta không quan trọng sao?”







Diệp Huyên cười ha ha.







Tín công chúa bỗng nói: “Diệp công tử, vừa nãy ta mới phát hiện, hình như giữa ngươi và Đế Quốc Cổ ta có chút hiểu lầm…”







Nói rồi, nàng ta xòe tay, một lệnh bài màu xanh chầm chậm bay đến trước mặt Diệp Huyên: “Thấy lệnh bài này như thấy ta, hy vọng có thể giúp ngươi bớt chút phiền phức không cần thiết!”