Vân Kỳ đột nhiên quay đầu nhìn lại, một khắc sau, nàng ta xòe tay, một tia kim quang bắn ra từ trong lòng bàn tay nàng, chỉ trong chớp mắt, mảnh thời không phía sau nàng đã xuất hiện vô số phù văn màu vàng. Mà khi chín người kia xuất hiện trong mảnh thời không này thì tất cả phù văn vàng đột nhiên bốc cháy, sau đó bạo phát ra một luồng sức mạnh khủng bố!
Ầm!
Một vùng sao trời lập tức bị xóa sổ!
Mà chín người kia cũng bị chặn ngang lại!
Thế là bọn họ đã không thể cảm nhận được khí tức của Vân Kỳ và Diệp Huyên!
Sắc mặt chín người lập tức trở nên lạnh lẽo!
Lại chạy rồi!
Lúc này, một người đàn ông trung niên trong đó đột nhiên nói: "Ta biết nàng ta là ai!"
Nghe thế, mấy người còn lại đều quay sang nhìn ông ta, người đàn ông trung niên lạnh lùng bảo: "Hẳn là Vân tộc của Vân giới".
Vân tộc!
Nghe vậy, đám người còn lại đều nhíu mày.
Lúc này, người đàn ông trung niên lại nói: "Hòa thượng chạy được, nhưng miếu thì không! Đi thôi!"
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Mấy người còn lại cũng nối gót theo.
...
Một bên khác, Vân Kỳ xoay người lại nhìn thì không thấy có ai đuổi theo nữa, lúc này nàng ta mới dừng lại, sau đó lập tức đưa Diệp Huyên vào trong Tiểu Tháp.
Bên trong Tiểu Tháp, Kiếm Linh đi tới trước mặt Diệp Huyên, sau đó bắt đầu hỗ trợ trấn áp Huyết Mạch Chi Lực của hắn.
Nương theo sự trấn áp của Kiếm Linh, Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể Diệp Huyên bắt đầu dần lắng lại.
Lúc này, Vân Kỳ ở bên liếc mắt nhìn Kiếm Linh: "Ngươi là một thanh kiếm!"
Kiếm Linh nhìn về phía Vân Kỳ: "Đúng vậy".
Vân Kỳ đánh giá Kiếm Linh một chút, trong mắt ngập tràn vẻ tò mò.
Như nghĩ đến điều gì đó, Vân Kỳ nói: "Những người vừa nãy đến từ Vương tộc".
Kiếm Linh không nói gì.
Vân Kỳ nhìn Kiếm Linh: "Ngươi biết Vương tộc không?"